Ví dụ như bây giờ.
Loading...
Lý Kỳ Kỳ nghe thấy tiếng hôn môi ở ngay phòng bên cạnh, ngay lập tức mặt liền đỏ ửng lên, trong lòng có chút hưng phấn.
Advertisement
Đêm dài đằng đẵng, không thể nào ngủ được.
Đúng lúc đó.
Ở căn phòng sát vách.
Nụ hôn này, kéo dài đến mấy phút rồi mới kết thúc, Lý Nguyệt rúc vào trong lồng ngực Tô Thương, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Tô Thương cũng rất hưởng thụ khoảng thời gian tốt đẹp này, hương thơm nồng nàn ở ngực, không cần nhắc đến nhiều cũng thấy thoải mái rồi.
Vài phút lại trôi qua, Tô Thương đột nhiên nhớ ra một chuyện, khẽ cười nói: “Vợ à, anh cho em xem cái này.”
“Cái gì vậy?” Lý Nguyệt tò mò hỏi.
“Em sẽ biết nhanh thôi.”
Vừa nói, Tô Thương liền kéo khóa áo ra.
Tối nay Lý Nguyệt đã gặp phải nguy hiểm, may mà mình đến kịp lúc, nếu không hậu quả không dám nghĩ tới.
Nhưng Tô Thương không thể lần nào cũng biến nguy thành may được, cho nên mới nghĩ đến Bạch Miêu.
Mấy hôm trước, anh ấy định đem Bạch Miêu tặng cho Lý Nguyệt, nhưng mà lúc đó Bạch Miêu đang tu luyện.
Bây giờ Bạch Miêu đã kết thúc tu luyện rồi, tất nhiên Bạch Miêu sẽ không từ chối, mà đồng ý một cách kính trọng.
Lúc này,
Lý do mà Tô Thương muốn kéo khóa ra, là muốn để lộ ra Bạch Miêu đang ở trong áo của mình.
Dù sao thì vòng tay chứa đồ quá thần kì đó, Tô Thương không muốn làm Lý Nguyệt quá bất ngờ.
“Tô Thương, xem đồ thì xem thôi, anh cởi quần áo ra làm gì?”
Lý Nguyệt vừa nói xong, thì nhìn thấy Bạch Miêu, hai mắt bỗng sáng lên, mừng rỡ nói: “Wow, vật bé con này, lông xù xù, dễ thương quá đi.”
“Ha ha, em thích không, đây là món quà mà anh đã chuẩn bị cho em đấy, sau này nó sẽ thuộc về em, em có thể dùng tay vuốt ve nó.”
“Ha ha, Tô Thương cảm ơn anh nhé, em thích lắm luôn, mau nhìn đi, nó ngẩng đầu lên này, Tô Thương có phải nó rất hung dữ không?”
“Tất nhiên là có rồi, nhưng em có thể vuốt ve nó mỗi ngày, sau quen rồi nó sẽ nghe lời của em thôi.”
“Đầu nó hơi cứng, nóng nữa, ha ha ha, nhưng, nó nhỏ quá đi.”
“Lúc đầu chắc chắn nhỏ, từ từ sẽ to lên thôi, nhưng cũng không to lắm đâu.”
“Ừ ừ, em thực sự rất thích, em có thể hôn nó không?”
“Có thể chứ, hôn đi.”