Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chỉ cần là những người yêu thương nhất bên cạnh anh, thì sớm muộn gì cũng có một ngày Tô Thương đều sẽ để bọn họ trở thành người tu chân, cùng anh trường sinh bất lão.  

Khoảng hai tiếng sau.  

Tô Thương đã bỏ ra cái giá là sáu trăm viên đá năng lượng để không chỉ chữa lành vết thương cho Hứa Sơn Cư mà còn giúp ông ta tấn thăng lên thiên tông đỉnh phong.  

Advertisement

"Cảm ơn cậu chủ!"  

Thực lực của Hứa Sơn Cư đã đạt tới đỉnh phong, khí tức nghe cũng mạnh mẽ hơn rồi.  

Ông ta quỳ một chân xuống, hay tay chắp lại, một mực cung kính nói: "Từ nay về sau, thuộc hạ chắc chắn sẽ dùng mạng sống có hạn này để cống hiến vô hạn cho cậu chủ, tận hết sức lực giải quyết khó khăn giùm cậu chủ, không oán không hối hận!"  

"Trong lòng của tôi, cậu chủ chính là ngọn đèn hải đăng, cũng chính là ánh sáng đời tôi, hình bóng cao lớn vĩ đại của cậu chính là mục tiêu theo đuổi cả đời này của tôi!"  

Hứa Sơn Cư nghiêm túc nói: "Cho dù là thế sự xoay vần, cho dù là sông cạn đá mòn, thì lòng trung thành của tôi đối với cậu chủ cũng sẽ không bao giờ thay đổi, tôi..."  

"Đủ rồi."  

Tô Thương nhìn Hứa Sơn Cư, đen sầm mặt lại, cắt ngang nói: "Những lời này ông học theo ai vậy hả?"  

"Vương đại thiếu gia đó." Hứa Sơn Cư thành thực nói: "Cậu kêu tôi học tập cậu ta mà, cho nên..."  

"Tôi kêu ông học nhưng không kêu ông nói quá lên như vậy, ông nịnh nọt như vậy, tôi nghe không quen chút nào." Tô Thương không nhịn được liền nói.  

"Thuộc hạ nịnh nọt không hay sao?"  

"Hay, rất hay, nhưng lần sau không cho phép ông nói nữa, tôi...tôi nghe mà ớn hết cả trong lòng."  

"Vâng."  

Hứa Sơn Cư cung kính đáp lại, sau đó lại nhớ đến Vương Phú Quý, vội vàng nói: "Cậu chủ, Vương đại thiếu gia vẫn còn ở nhà họ Trương, không biết bây giờ sống chết ra sao, chúng ta mau đi cứu cậu ấy đi."  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó cười nói: "Nhưng mà, không cần lo lắng cho an nguy của Vương đại thiếu gia đâu, cậu ta vẫn còn sống, chỉ là bị nhốt lại mà thôi."  

"Cậu chủ, sao cậu biết được?" Hứa Sơn Cư nghi hoặc hỏi.  

"Ha ha, người ở dưới núi nói cho tôi biết."  

Tô Thương khẽ nhếch miệng lên, cười nói: "Hai tên thiên tông hậu kỳ của nhà họ Trương, đã tìm tới Bát Cảnh Sơn rồi, chắc là muốn gi3t chết ông."  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK