Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1003

Thậm chí lúc này, Hà Thanh không dám nhìn thẳng vào mắt Phạm Nhật Minh, giờ phút này anh giống như Diêm La bước ra từ cánh cửa địa ngục.

“Trong … trong phòng đông lạnh ở tầng hầm…”

Sau khi Hà Thanh nói xong, cô ta lại hét lên một tiếng.

Ban đầu Phạm Nhật Minh dùng giày da dẫm nát ngón tay cô ta, lúc này anh hung hăng dẫm qua dẫm lại một vòng rồi mới thu chân lại, bàn tay cô ta gần như nát hết.

Từ trước đến nay, những bước đi của anh chưa từng gấp gáp vội vã như vậy.

“Nhật Minh … cháu đi đâu mà vội vàng như vậy?”

Ông cụ Phạm và Phạm Thành đang ngồi trong phòng khách, dường như đang nói chuyện, nhìn thấy bộ dạng của Phạm Nhật Minh gấp gáp như vậy, Phạm Thành khó hiểu, không khỏi hỏi anh.

Kết quả Phạm Nhật Minh không thèm nhìn ông ta lấy nửa ánh mắt, vội vã rời đi.

“Cháu trai bị sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì mà vội vàng như vậy?”

Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên ông cụ Phạm nhìn thấy cháu trai của mình, đứa nhỏ ấy vậy mà cũng có lúc căng thẳng như thế.

Lúc này ông cụ Phạm chống nạng đứng dậy, ánh mắt nhìn theo hướng Phạm Nhật Minh đi nói: “Mau đi xem có chuyện gì xảy ra.”

Không giống như sự hả hê của Phạm Thành khi nhìn thấy người khác gặp nạn, ông cụ Phạm thực sự quan tâm đến cháu trai của mình, vì vậy tất nhiên ông ấy cũng muốn biết có chuyện gì đã xảy ra.

Khi Phạm Nhật Minh vào đến phòng lạnh, cửa vẫn khóa, anh đã kêu mấy người hầu đi lấy chìa khóa, nhưng khi anh dùng chìa khóa mở ra, bất chợt tay anh run lên trong giây lát.

Sự căng thẳng và lo lắng chưa từng thấy qua đột ngột dâng lên trong lòng anh.

Người phụ nữ mà anh quan tâm đặt ở đầu trái tim che chở, hiện giờ bị nhốt trong không gian hạn hẹp dưới 0 mấy chục độ, sống chết cũng không biết!

“Lạch cạch!”

Với một âm thanh trong trẻo vang lên, khóa cửa được mở ra.

Phạm Nhật Minh gần như dùng hết sức lực, anh kéo tay nắm cửa, mở cửa phòng, khi bước vào kho lạnh, cánh cửa vẫn kêu cạch cạch vì bị một lực quá lớn va chạm.

Phạm Nhật Minh liếc mắt một cái liền nhìn thấy thân hình bé nhỏ, cõi lòng tan nát.

Nguyễn Khánh Linh ngã xuống đất và cô đã mất đi ý thức.

Phạm Nhật Minh ôm Nguyễn Khánh Linh bước nhanh ra khỏi kho lạnh.

Đúng lúc này, Phạm Thành vừa vội vàng chạy tới, tình cờ nhìn thấy cảnh này.

Ông ta cũng sửng sốt, lúc đầu ông ta không biết người phụ nữ trong vòng tay Nhật Minh là ai, cho đến khi anh bước tới, Phạm Thành mới nhìn thấy rõ ràng.

Hóa ra là Nguyễn Khánh Linh!

“Nhật Minh, Khánh Linh bị sao vậy?”

Phạm Thành vội vàng mở miệng hỏi.

Kết quả là, Phạm Nhật Minh đối với những lời nói của ông ta trực tiếp làm như không thấy, lướt qua ông ta, sải bước ra cửa, thậm chí cũng không thèm quay đầu nhìn lại.

Trước hành vi phớt lờ này của Phạm Nhật Minh, Phạm Thành vô cùng tức giận cùng khó chịu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK