Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1836

Tuy nhiên ông ta cũng nhận thấy sự trầm lặng của Lãnh Nhược Giai, cũng nghĩ rằng cô ta nhất định sẽ cảm thấy mình bị bỏ rơi, dù sao thì sau khi anh trai có bạn gái thì cô ta cũng không còn là người được ưu tiên số một nữa rồi.

Ông cụ Lãnh vẫy tay với Lãnh Nhược Giai và nói: “Nhược Giai đến bên ngồi cạnh ông nội nào.”

Lãnh Nhược Giai miễn cưỡng chuyển sang ngồi cạnh ông cụ Lãnh.

“Nhược Giai, nói cho ông nghe về bạn gái của anh trai cháu nào?”

Có gì để nói về người đó chứ…

Đây là ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong lòng Lãnh Nhược Giai nhưng nhìn nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt ông cụ, cô ta mím môi nói, nhưng giọng nói có chút cứng ngắc: “Cháu chỉ biết tên của cô ta là Monica.”

“Monica?”

Ông cụ Lãnh đọc lại cái tên rồi hỏi: “Con gái nhà nào vậy?”

Nghe xong Lãnh Nhược Giai càng thêm khinh thường, cô ta nói: “Không phải con gái nhà nào danh giá cả, cô ta chỉ là một người mẫu thôi.” Sau đó cô ta nhìn Lãnh Hàn Vũ và nói: “Thật sự không biết tại sao anh lại thích cô ấy nữa?”

Lãnh Hàn Vũ nãy giờ im lặng đột nhiên nói: “Cô ấy là Vân Minh Nguyệt, con gái của Vân Tùng Hải.”

“Hóa ra là người nhà họ Vân, ừm, không tệ, không tệ.”

Khi nghe thấy lời nói của Lãnh Hàn Vũ, khuôn mặt ông cụ nở một nụ cười có chút vui vẻ.

Vân Tùng Hải là người mà ông cụ Lãnh biết rất rõ, nhà họ Vân đang phát triển rất tốt ở Lâm Đồng, bây giờ nhà họ Lãnh sẽ mở rộng thị trường về phía nam, nếu họ có sự giúp đỡ của nhà họ Vân thì thật là tốt.

Thấy thái độ của ông nội tốt hơn, Lãnh Nhược Giai như sắp nổi điên, ngước mắt lên đối mặt với Lãnh Hàn Vũ.

Lúc này đôi mắt của người đàn ông kia sâu như biển, anh ta cũng đang nhìn cô ta nhưng cảm xúc trong đôi mắt đó gần như tê liệt khiến Lãnh Nhược Giai có chút cảm thấy hụt hẫng.

Một cảm giác vô cùng kỳ lạ. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lý do tại sao Lãnh Hàn Vũ nói điều này là anh ta muốn xem phản ứng của em gái mình.

Anh ta muốn cô ta lên tiếng, nhưng lại không muốn cô ta dùng một lý do chính đáng đường hoàng để lên tiếng.

Kể từ khi anh ta cho cô ta vào phòng vào đêm hôm đó, khi hai người gặp lại nhau, Lãnh Nhược Giai dường như không nhớ rõ sự mập mờ của họ vào đêm hôm đó, cô ta gặp Lãnh Hàn Vũ cũng chỉ hừ lạnh, hiển nhiên là vì chuyện của Monica mà không hài lòng.

Tuy nhiên điều này vẫn chưa đủ …

Những suy nghĩ điên rồ sâu thẳm trong trái tim của Lãnh Hàn Vũ, trong thời gian này bắt đầu đang bén rễ một chút.

“Ông ơi, cháu muốn đính hôn với cô ấy.”

Giọng Lãnh Hàn Vũ vẫn lãnh đạm như thường, cho dù là lời nói mong muốn đính hôn cũng sẽ không phát ra chút tình cảm nào, đây chính là tính cách của anh ta.

Vì vậy ông cụ Lãnh cũng không nghĩ nhiều về điều đó.

Chỉ là khi nghe cháu trai nói sẽ đính hôn, ông ta vẫn cảm thấy rất vui mừng, không ngờ hôm nay hai người đến thăm ông ta lại mang đến một bất ngờ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK