Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1300

Bây giờ điều anh có thể làm, chính là để cho cô nhóc này không tiếp tục lo lắng nữa, nếu không, nếu như cô biết được chân tướng, chỉ sợ sẽ không ngừng lo lắng.

Anh không muốn đem những mặt tối, những nguy hiểm mà mình gặp phải, cho Nguyễn Khánh Linh chịu đựng.

Cô chỉ cần ở dưới sự che chở của mình, tiếp tục duy trì vẻ hồn nhiên của cô là đủ rồi.

Nguyễn Khánh Linh thấy Phạm Nhật Minh không muốn tiếp tục nói về vấn đề này, ở trong lòng cô âm thầm thở dài, cũng không có tiếp tục nói nữa.

Hai người lại nói chuyện một hồi.

Thực ra, Phạm Nhật Minh đang nghĩ rằng Nguyễn Khánh Linh có thể nói chuyện đã nhận thách thức của Lãnh Nhược Giai nói cho anh biết, như vậy, anh có thể nhúng tay vào chuyện này.

Thế nhưng, từ đầu đến cuối, Nguyễn Khánh Linh đều không muốn nói với anh về chuyện này, tất nhiên là không muốn anh nhúng tay vào.

Nếu như đổi lại là trước đây, không chừng Phạm Nhật Minh cũng cưỡng chế can thiệp vào, thế nhưng bây giờ, sau khi hai người ở chung, anh biết rõ cô nhóc này là người rất có chủ kiến, anh không suy nghĩ kỹ càng mà can thiệp vào ngược lại  sẽ chọc cho cô nổi giận.

Cho nên, anh cũng không có nói.

Bỗng nhiên, Nguyễn Khánh Linh mở miệng nói: “Em muốn học taekwondo.”

Phạm Nhật Minh thì ngẩn người ra, không hiểu tại sao Nguyễn Khánh Linh lại đột nhiên nói về chuyện này.

Anh ậm ừ một lúc, rồi hỏi: “Sao đột nhiên lại muốn học taekwondo vậy?”

Nguyễn Khánh Linh thuận miệng nói: “Chỉ là muốn học vậy thôi! Anh có quen biết giáo viên nào có thể dạy cho em không?”

“Người đàn ông vẫn luôn đi theo anh, tên là Trung Huy thì phải. Anh ấy có học bộ môn này không?”

Phạm Nhật Minh gật đầu, nhưng anh không nói sẽ để Trung Huy làm giáo viên của cô, chỉ nói một câu: “Anh sẽ bảo cậu ta tìm giáo viên cho em.”

Quả thực, Trung Huy quen biết rất nhiều người học bộ môn này, giáo viên dạy tán thủ của anh cũng là nhờ Trung Huy giới thiệu.

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy yên tâm, cười nói: “Được.”

Cô không nghĩ nhiều, nhưng Phạm Nhật Minh lại nhìn cô chăm chú, ánh mắt anh hiện lên những tia ấm áp và có chút không nỡ.

Có lẽ cô gái ngốc này đã bị cuộc tập kích sáng nay làm cho sợ hãi, vậy nên mới muốn học một số taekwondo để bảo vệ anh…

Nghĩ vậy Phạm Nhật Minh không khỏi ôm chặt lấy cô.

Lần đầu tiên trong đời, người đàn ông không tin vào duyên phận này, lại muốn cảm tạ trời đất vì đã ban tặng cho anh một bảo vật quý giá như thế này.

Bị dọa cho sợ hãi và bận rộn làm việc cả một ngày, Nguyễn Khánh Linh cũng đã thấm mệt, ngủ thiếp đi trong vòng tay của người đàn ông, nhưng Phạm Nhật Minh thì ngược lại, ban ngày anh đã nghỉ ngơi đủ rồi, nên hiện tại dù đang ôm cô nhưng anh cũng không cảm thấy buồn ngủ.

Anh nhìn cô một lúc, ánh mắt dịu dàng dần chuyển sang sâu lắng hơn.

Nếu hôm nay Trần Hữu Nghị không đến sớm, anh không thể tưởng tượng nổi chuyện gì sẽ xảy ra.

E rằng lúc đó không chỉ có anh mà ngay cả người con gái đang nằm trong vòng tay anh cũng sẽ bị tổn thương.

Phạm Nhật Minh không thể tha thứ cho người nào dám làm tổn thương cô, ánh mắt anh lạnh lùng, nhẹ nhàng ra khỏi giường, gọi điện cho Trần Hữu Nghị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK