Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 754

Xem ra là Chủ tịch kia thật sự không được lòng Ôn Thục Nhi, nếu không thì cô ta cũng không cần hao tổn tâm sức mà bỏ thuốc Phạm Nhật Minh.

“Chậc chậc chậc.”

Nguyễn Khánh Linh không nhịn được chậc chậc vài tiếng, Phạm Nhật Minh nhìn cô một cái, buồn cười hỏi: “Sao vậy? Cảm thấy tiếc cho cô ta sao?”

Người phụ nữ cười gật đầu, nhưng trong mắt lại không có sự đồng cảm.

“Sao vậy?”

“Anh nghĩ một chút đi, cô ta bỏ thuốc anh, chắc chắn là vì chướng mắt Chủ tịch kia rồi, kết quả anh lại để Chủ tịch kia đi giúp cô ta giải thuốc, cô ta sẽ đau lòng biết nhường nào.”

Nghe vậy, cô còn chưa kịp cảm thán xong, Phạm Nhật Minh đã gõ đầu cô một cái: “Con nhóc này nói cái gì đó? Chẳng lẽ em còn muốn anh và cô ta xảy ra loại chuyện như vậy sao? Đến lúc đó em muốn khóc cũng không có chỗ khóc đó biết không hả?”

“Ây da.”

Nguyễn Khánh Linh có chút ngượng ngùng sờ sờ cái mũi của mình, cười nói: “Em chỉ đùa một chút thôi mà. Chỉ có điều, mặc dù Ôn Thục Nhi lên giường với Chủ tịch kia cũng có thể có được những thứ cô ta muốn, nhưng mà cảm giác kia quả thật là không giống nhau.”

“Còn nói nữa?”

Phạm Nhật Minh nhìn vẻ mặt thành thật của cô gái nhỏ còn muốn phân tích cho anh nghe, anh không nhịn được cúi đầu, hôn lên cái miệng líu lo không ngừng của cô, nuốt toàn bộ những lời mà cô muốn nói vào trong miệng.

Lúc đầu chỉ muốn ngăn cô lại nên mới hôn, nhưng cuối cùng, lại biến thành xảy ra “Vận động” không thể ngăn cản được.

Ngày hôm sau, lúc Nguyễn Khánh Linh tỉnh lại, Phạm Nhật Minh đã không còn ở đây, nhưng anh có để lại tờ giấy, dặn cô nhớ ăn cơm đúng giờ.

Cô nhìn chữ viết cứng cáp của người đàn ông ở trên tờ giấy, trái tim lại không nhịn được đập nhanh hơn một chút, trên mặt không tự chủ được lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Lúc cô vừa ăn sáng xong, đang chuẩn bị đi lên lầu tiếp tục viết Chương mới thì nhận được điện thoại của Trần Hữu Nghị.

Bình thường anh ta cũng không gọi điện cho cô, sao đột nhiên hôm nay lại gọi đến?

Nguyễn Khánh Linh bắt máy trong sự nghi ngờ.

Anh Nghị, có việc gì không?” Cô hỏi.

Giọng nói của Trần Hữu Nghị ở đầu bên kia là giọng điệu lo lắng mà cô chưa từng nghe, anh ta nói: “Khánh Linh, tôi không liên lạc được với Lăng Huyền, hình như cô ấy đã cho tôi vào danh sách đen.”

“Hả? Cái gì?” Nguyễn Khánh Linh lập tức trợn to mắt, giật mình hỏi.

Giọng điệu của Trần Hữu Nghị vẫn lộ ra vẻ lo lắng như cũ, giải thích với cô: “Mấy ngày trước Lăng Huyền có nói với tôi, cô ấy muốn kết hôn với Thẩm Lăng, sau đó lập tức cúp máy của tôi. Tôi gọi lại cho cô ấy mấy lần, cô ấy đều không nhận cuộc gọi nào cả, nhất định là cô ấy đã cho tôi vào danh sách đen rồi, tôi đến nhà của cô ấy tìm cũng không thấy cô ấy đâu.”

Nguyễn Khánh Linh hiếm khi nghe được giọng điệu như thế này của Trần Hữu Nghị, rõ ràng là đang sốt ruột và cả sự bối rối đang không ngừng che giấu.

Lúc cô nghe được Trần Hữu Nghị nói rõ tin tức Lăng Huyền muốn kết hôn với Thẩm Lăng, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng cô vẫn khống chế được tâm trạng của mình, an ủi Trần Hữu Nghị: “Anh Nghị, trước hết anh đừng gấp quá, để tôi liên hệ với Lăng Huyền xem sao. Sau khi biết chỗ của cô ấy, tôi sẽ thông báo cho anh trước, được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK