Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1644

Tuy nhiên, một lát sau cô bỗng nhận ra và nụ cười trên khuôn mặt cũng theo đó mà càng quyến rũ hơn.

Cô ta cho là Phạm Nhật Minh ghen tuông vì lúc trước cô ta luôn ở bên cạnh Tưởng Vinh Hoa nhưng không biểu hiện ra bên ngoài nên mới nói ra câu đó.

“Tổng giám đốc Minh, tình cảm của người ta dành cho anh chẳng lẽ tối qua anh còn chưa rõ sao?”

Giọng nói the thé của Vân Nhã Phương lại cất lên.

Phạm Nhật Minh nhẫn nhịn sự ác ý và lạnh lùng trong lòng xuống. Anh hơi cau mày, chậm rãi vuốt ống tay áo của mình, khí chất của bậc bề trên toát ra trong từng cử chỉ.

Chính lực hấp dẫn như thế này là một đòn chí mạng đối với một người vẫn luôn có ý định chim sẻ muốn đậu cành cao như Vân Nhã Phương.

Trông Phạm Nhật Minh có vẻ như nhìn như không nhìn cô ta. Nhưng trên thực tế thì khóe mắt của anh luôn quan sát từ đầu đến cuối toàn bộ sự chuyển biến sắc mặt của người phụ nữ.

Đúng thời điểm.

Người đàn ông mỉm cười, dáng vẻ thanh cao không dục vọng và nói: “Nếu không thì cô Vân Nhã Phương hãy chứng minh cho tôi thấy được không?”

Lúc này, Vân Nhã Phương đã lún sâu vào mỹ nam kế của Phạm Nhật Minh nên không thể tự kiềm chế được nữa.

Trong đầu cô ta đều là câu nói phải chứng minh cho Phạm Nhật Minh thấy kia.

Muốn chứng minh thì phải làm như thế nào?

Phương thức thể hiện sự trung thành với một người rất đơn giản, bao gồm hai cách. Cách thứ nhất là làm tổn thương bản thân để thể hiện lòng trung thành. Ngoài ra, cách thứ hai chính là làm tổn thương người khác để biểu đạt sự trung thành.

Tính cách của Vân Nhã Phương ác độc như thế thì chắc chắn cô ta sẽ lựa chọn cách sau.

Còn về phần viên đá lót đường sẽ bị tổn thương thì chắc chắn không thể nghi ngờ gì nữa đó chính là Tưởng Vinh Hoa.

Cô nháy mắt vài cái, che giấu sự độc ác và nham hiểm trong đôi mắt. Lúc ngẩng đầu thì trên mặt đã nở một nụ cười đầy kiên định rồi nói: “Vâng, em lập tức sẽ chứng minh cho anh xem!”

Sau khi Vân Nhã Phương rời đi, Phạm Nhật Minh vẫn giữ nguyên tư thế đang ngồi mà không thay đổi.

Chỉ có điều, nụ cười trên mặt anh dần dần trở nên lạnh lẽo.

Lúc anh quăng mẻ lưới này cũng là thời điểm bản thân nên kiềm chế.

Nhưng lúc này, Tưởng Vinh Hoa vẫn còn chìm trong giấc mộng đẹp hủy diệt Nguyễn Khánh Linh trong văn phòng, anh ta chưa hề biết bản thân đã bị đào góc tường. Không riêng gì tên quản lý trước đó đã thu thập chứng cứ phạm tội của anh ta ở bốn phía, mà ngay cả người phụ nữ ở bên cạnh mà anh ta tin tưởng nhất cũng đang tìm trăm phương nghìn kế để đối phó với anh ta.

Anh ta đã cách tù giam không xa nữa.

Tuy nhiên, tốc độ mà Tưởng Vinh Hoa phải trả giá nhanh hơn tưởng tượng của Phạm Nhật Minh.

Ngày hôm sau, vì tối hôm qua Phạm Nhật Minh quấy rầy cô một lúc trước khi ngủ khiến cô phải thức giấc muộn vào buổi sáng. Cũng may lần này, anh không hề quá đáng như lần trước. Ngoại trừ chân cô hơi nhức mỏi ở ngoài một chút thì mọi thứ còn lại vẫn ổn đủ để cô có thể rời khỏi giường.

Tuy nhiên, lúc đến công ty thì cô vẫn đi trễ hơn so với thường ngày không ít.

Nhưng khi Nguyễn Khánh Linh tiến vào công ty hôm nay, cô cảm thấy ánh mắt của những nhân viên nhìn bản thân đều rất lạ.

Nhưng cụ thể là loại dáng vẻ gì thì Nguyễn Khánh Linh cũng không thể nói được, nhưng cảm giác chính là rất khác so với ngày thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK