Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1428

Nhưng mà nhóm người Trần Hữu Nghị cứ như là đã bàn xong trước rồi, nhất định phải ép anh qua đó.

Phạm Nhật Minh không còn cách nào khác chỉ đành đồng ý.

Nhưng mà lúc ở trên xe anh đã gọi điện cho Nguyễn Khánh Linh.

“Anh sẽ về muộn một chút, đi uống rượu với đám người Hữu Nghị.”

Phạm Nhật Minh chủ động báo cáo.

Đầu bên kia, không biết cô gái kia đang bận bịu gì, giọng có vẻ rất thoải mái: “Được, vậy anh uống ít thôi, về sớm một chút.”

Phạm Nhật Minh nghe thấy Nguyễn Khánh Linh nói cứ như là chuẩn bị cúp máy đến nơi rồi, anh nhíu mày lại, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, cô nhóc này đang bận gì chứ? Sao cứ có cảm giác ngay cả thời gian nói chuyện với anh cũng không có?

Vậy nên làm ra vẻ tự nhiên hỏi một câu: “Em ở nhà làm gì thế? Có chán không?”

Ban đầu Nguyễn Khánh Linh đã không muốn nói chuyện, nói thẳng: “Em không chán, anh cứ yên tâm uống rượu với nhóm người anh Trần đi, em ở nhà đợi anh.”

Nhưng mà sao Phạm Nhật Minh có thể để cô cúp điện thoại dễ dàng như vậy.

Anh nghĩ nghĩ, lại đề nghị: “Lần trước anh và Hữu Nghị uống rượu, không phải em muốn đi cùng sao, hay là lần này em đi cùng anh đi? Dù sao cũng toàn là người em quen.”

Nguyễn Khánh Linh không hề suy nghĩ, trực tiếp từ chối: “Em không đi, em đang bận mà.”

Cuối cùng cũng nói.

Phạm Nhật Minh tiện thể hỏi: “Chuyện gì thế?”

“Em đang viết tiểu thuyết đó, ở nhà mãi cũng không làm gì.”

Nếu Phạm Nhật Minh đã hỏi thì Nguyễn Khánh Linh cũng không giấu diếm, trực tiếp nói ra.

Đúng lúc cô đang viết đến đoạn nam chính bị nữ chính ngược, hơn nữa nam chính này… dù là vẻ ngoài hay tính cách đều giống với Phạm Nhật Minh.

Nguyễn Khánh Linh nghĩ nghĩ một chút bèn nói chuyện nam chính và Phạm Nhật Minh giống nhau cho chồng mình biết.

Người đàn ông vừa lái xe vừa nở nụ cười hỏi: “Vậy sao? Viết về anh thế nào?”

Không ngờ là khi cô nhóc này viết tiểu thuyết lại còn nhớ đến mình, rất tốt, đáng khen ngợi.

Nghe vậy phản ứng đầu tiên của Nguyễn Khánh Linh là cười cười, sau đó nói: “Em vừa mới viết đến lúc nữ chính ngược nam chính đó, hơn nữa còn ngược rất đau lòng.”

Phạm Nhật Minh vừa nghe thì đã không vui rồi, hỏi lại: “Ngược như thế nào?”

“Là chia tay, phá thai, tự sát gì gì đó, dù sao cũng chỉ có mấy cách này thôi.”

Nguyễn Khánh Linh nói như đúng rồi.

Nhưng mà mỗi một câu nói của cô lại khiến mặt của Phạm Nhật Minh đen đi một chút.

Vậy nên trong tiểu thuyết của cô, anh chia tay với nữ chính? Nữ chính phá thai? Còn tự sát nữa?

Tuy là Phạm Nhật Minh không biết đây có phải sự thật không, nhưng mà anh vẫn rất phiền muộn.

Người đàn ông cắn răng nói: “Đừng viết nữa, nếu viết phải viết cẩn thận.”

Nguyễn Khánh Linh nghe vậy thì phản bác: “Tại sao chứ? Nếu viết bình thường thì không có gì đáng đọc cả đâu? Phải có mấy yếu tố ngược này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK