Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1351

Nhưng là. . . cho dù anh có muốn dạy dỗ cô đến thế nào đi chăng nữa thì cũng không cần phải dùng cách này chứ?

Nguyễn Khánh Linh thật là khóc không ra nước mắt.

Một chút nữa kết quả của cuộc so tài cũng đã được xác định rồi.

Cô đã tưởng tượng ra cảnh, hai người Phạm Nhật Minh và Lãnh Nhược Giai đến đích, nhưng cô còn đang ở phía sau cách họ đến cả mấy trăm nghìn cây số, bị ép cưỡi ngựa chậm rãi đi tới, sau đó mất mặt trước toàn bộ khán giả ở đây.

Nguyễn Khánh Linh vừa nghĩ tới đó đã cảm thấy trong lòng vừa khó chịu vừa tủi thân, cô thật là không nghĩ đến, Phạm Nhật Minh sẽ dùng biện pháp như vậy cho cô nhớ đời một phen!

Phạm Nhật Minh thấy cô ngẩn người, anh đi tới, vừa định nói chuyện với cô đã bị cô hung dữ lườm một cái.

Cô nhóc phồng má lên, rõ ràng đã rất giận rồi nên nói chuyện cũng hung hăng: “Anh đi đi! Bây giờ em không muốn nói chuyện với anh!”

Phạm Nhật Minh vốn muốn dặn cô cẩn thận, kết quả thấy dáng vẻ này của cô, trong lòng không nhịn được dâng lên cảm giác muốn trêu chọc cô.

Phạm Nhật Minh chẳng những không đi ra mà còn đến gần hơn, anh hạ mắt xuống nhìn cô, cười hỏi: “Giận rồi hả?”

Còn cười! Anh vẫn còn mặt mũi mà cười nữa hả?

Đắc ý như thế cơ chứ!

Nguyễn Khánh Linh bị anh chọc tức, cô đẩy anh ra, xoay đầu sang chỗ khác không muốn để ý đến anh nữa.

Phạm Nhật Minh còn đang định nói gì đó với cô thì đúng lúc này, nhân viên đã dắt ba con ngựa tới.

“Anh Phạm, mau tới đây, trận đấu sắp bắt đầu rồi.”

Lãnh Nhược Giai nhìn Phạm Nhật Minh nói.

Anh ừ một tiếng, lại nhìn một chút cô nhóc đang giận dỗi với anh ở bên cạnh, anh không nhịn được mà xoa đầu cô, dịu dàng nhắc nhở bên tai cô: “Đợi lúc nữa thi đấu thì cố gắng cưỡi chậm một chút, đừng bị thương.”

Nói xong lời này thì anh đã lên ngựa rồi.

Lãnh Nhược Giai cũng lên ngựa theo.

Tư thế lên ngựa của hai người đều xuất sắc gọn gàng, vừa nhìn đã biết là dân chuyên hay cưỡi ngựa, thế nhưng đến lượt Nguyễn Khánh Linh thì có vẻ hơi vất vả.

Cô còn không cao bằng ngựa, kiễng chân mới với được đến dây cương trên cổ ngựa nhưng làm thế nào cũng không trèo lên nổi, cuối cùng phải nhờ đến sự giúp đỡ của nhân viên thì cô mới lên ngựa được.

Mà lúc nãy nhìn thấy động tác lên ngựa của Nguyễn Khánh Linh, Lãnh Nhược Giai đã càng ngày càng chắc chắn hơn về suy đoán trong lòng.

Quả nhiên cô không biết cưỡi ngựa.

Như vậy thì chắc chắn Phạm Nhật Minh chọn chọn cưỡi ngựa làm thi đấu chính là muốn để mình thắng trận đấu này rồi!

Nghĩ như thế, trong nháy mắt vẻ mặt của cô ta trở nên phấn chấn lên, cũng càng thêm nóng lòng muốn thử, cô đã không thể chờ đợi được nữa, sau khi có kết quả thắng lợi thì người đàn ông bên cạnh này sẽ là của Lãnh Nhược Giai này rồi!

Trọng tài ra lệnh một tiếng, thi đấu bắt đầu.

Ngựa của Phạm Nhật Minh và Lãnh Nhược Giai giống như mũi tên rời cung, trong nháy mắt đã bay ra ngoài.

Nguyễn Khánh Linh cũng muốn cưỡi nhanh hơn, nhưng cô sợ, hơn nữa cô đang mặc váy, tuy bên trong còn mặc thêm quần, nhưng đến cùng cũng chỉ là một tầng mỏng manh mà thôi, ma sát vẫn còn đau.

Cô thấy người phía trước cách mình càng lúc càng xa, Nguyễn Khánh Linh cũng là từ bỏ ý nghĩ đuổi theo, cô dứt khoát kẹp yên ngựa chậm rãi đi về phía trước, hành động của cô khiến tất cả khán giả trên sân thi đấu đều bất ngờ.

Cô gái này từ bỏ chiến thắng luôn hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK