Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 835

Ngay sau đó Lăng Huyền lấy thẻ của cô ra rồi quẹt và  quay lại nhìn gương mặt tối sầm của Trần Hữu Nghị, tâm trạng của cô cũng trở nên tốt hơn: “Bữa này là tôi mời anh, đi thôi.”

“…”

Trần Hữu Nghị tìm một chỗ cùng cô ấy để ngồi xuống.

Anh ta ngồi đối diện với người phụ nữ, nhìn nụ cười đầy ẩn ý của cô: “Em cố ý đúng không?”

Rõ ràng biết căn tin chỉ có thể thanh toán bằng thẻ ăn vậy mà lúc anh ta nói muốn mời cô, cô còn không từ chối? Để anh ta tự trở thành trò cười.

Lăng Huyền cười vô cùng vui vẻ, gật đầu nói: “Có đi có lại.”

“…”

Trần Hữu Nghị nhất thời không nói được gì.

Lăng Huyền đã có một bữa ăn rất vui vẻ trong bữa ăn nhưng Trần Hữu Nghị thì khác.

Đầu tiên chính là vì chuyện phát sinh trước đó.

Thứ hai, bình thường anh ta đã quen đến những nhà hàng cao cấp và khẩu vị rất kén chọn vậy mà giờ phải ăn những thứ này… anh ta nhìn thức ăn trên đĩa rất to, nhiều màu sắc và vẫn trộn lẫn với nhau lại còn dầu mỡ…

Trần Hữu Nghị đã nhấc nó lên vài lần nhưng vẫn không có cảm giác thèm ăn nên chỉ ngồi nhìn Lăng Huyền ăn là chính.

Sau khi ăn xong Lăng Huyền vẫn lên lớp dạy như thường lệ còn Trần Hữu Nghị chủ động đề nghị là sẽ đợi cô dạy xong.

Lăng Huyền cũng không nói là đồng ý mà cũng không nói từ chối.

Nên anh ta trực tiếp cho rằng là cô đã đồng ý.

Kết quả là Trần Hữu Nghị đã dành cả buổi chiều để lang thang khắp trường một cách nhàn nhã và đầy vô vị chỉ để chờ cô ấy dạy xong.

Sau đó anh ta tranh thủ lúc ra chơi mà trực tiếp đi thẳng vào phòng học nơi cô đang đứng trong lớp và lắng nghe cô nói.

Bởi vì Lăng Huyền đang dạy một tiết tự chọn nên ở phía dưới có cả trăm người bởi vậy mà lúc vừa mới bắt đầu cô không phát hiện ra Trần Hữu Nghị đã tham gia vào, cho đến năm phút sau cô đột nhiên nhìn thấy một gương mặt thân quen ở phía dưới.

Trần Hữu Nghị sao?

Sao anh ta lại vào được đây?

Tuy rằng Lăng Huyền ngạc nhiên nhưng cô không thể hiện ra ngoài mà chỉ nhìn lướt qua anh ta và cũng không có gì khác biệt.

Trần Hữu Nghị nhìn người phụ nữ đang đứng lớp, càng nhìn lại càng thấy thích.

Không quan tâm cô ấy đang giảng cái gì hay đang viết cái gì trên bảng đen, nhìn từ đầu tới chân cái gì của cô anh ta cũng đều thích.

Thậm chí anh ta còn nghe thấy một vài nam sinh ngồi phía sau đang bàn luận về cô ấy.

“Đây là giáo viên đẹp nhất trường chúng ta. Cô ấy vừa trẻ lại vừa đẹp lại còn là du học sinh về nước, giọng nói cũng rất hay, haizzz thật đáng tiếc cô ấy lại là cô giáo của chúng ta nếu không tôi nhất định sẽ theo đuổi cô ấy…”

Lúc này một nam sinh khác lại lên tiếng: “Tiếc cái gì chứ? Cô ấy cũng không lớn hơn chúng ta bao nhiêu tuổi mà bây giờ chuyện tình chị em cũng nhiều như vậy, thích thì cứ theo đuổi đi nhỡ đâu thành công thì sao!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK