Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1030

Đương nhiên, người cuối cùng chịu khổ vẫn là giám đốc Sở, anh phải cố gắng gấp trăm lần mới có thể kiềm chế dục vọng mãnh liệt với cô, giúp cô thay quần áo.

Ôm Nguyễn Khánh Linh ngồi xuống trước bàn trang điểm.

Lúc này, cơn buồn ngủ của cô gái nhỏ cuối cùng cũng biến mất, cô nhìn người đàn ông được phản chiếu trong gương, người mặc tây trang gọn gàng, hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng cầm thú sau khi cởi quần áo.

Trái lại cô, trên chiếc cổ trắng noãn nhỏ gầy đều là dấu vết của người đàn ông này lưu lại.

May mắn, Phạm Nhật Minh chọn cho cô một chiếc váy cực kỳ kín đáo,  váy dài cùng áo khoác ngoài màu đen, hoàn toàn che khuất những dấu hôn trên cổ cô, không nhìn thấy được gì.

Nguyễn Khánh Linh nghĩ tới xuất thần, liền nghe người đàn ông bên cạnh nói: “Đẹp lắm.”

Đầu óc cô lúc này mới hoàn hồn, sau đó lại nhìn chính mình trong gương, không biết từ bao giờ mái tóc dài đã được vén lên, chiếc kẹp tóc bằng hạt pha lê cẩn thận  cắm vào giữa chiếc búi tóc đang cuộn tròn của cô.

Làn da của cô đã rất trắng, tuy vẫn chưa thoa phấn trang điểm, nhưng dưới sự phụ trợ của chiếc váy đen dài và trâm cài tóc, làn da trắng như tuyết càng thêm nổi bật, thậm chí có thể nhìn thấy những đường gân xanh mờ dưới làn da mỏng.

Phạm Nhật Minh vốn chỉ tùy ý vén tóc lên, không nghĩ đến có thể thấy được hiệu quả kinh diễm như vậy.

Hai má cô vẫn sót lại vài sợi tóc đen nhánh buông xuống, nhưng lại làm cả người cô tăng thêm vẻ cổ điển nhã nhặn.

Phạm Nhật Minh đột nhiên cảm thấy có chút hối hận, không nên mặc cho cô bộ váy này, còn có búi kiểu tóc này.

Nguyễn Khánh Linh nhìn vào nhưng, nghiêng nghiêng mặt, cảm thấy rất hài lòng với tạo hình này, cô ấy thản nhiên với lấy son môi màu đỏ nâu thoa lên môi, khuôn mặt của cô  ngay lập tức trở nên tươi sáng hơn.

Người đẹp tô son, chắc là miêu tả cảnh tượng lúc này đi.

Phạm Nhật Minh dù trong lòng giờ hối hận thế nào, lúc này cũng không thể nào đổi lại được, dù sao bữa tiệc cũng sắp bắt đầu rồi.

Bây giờ họ phải xuất phát luôn.

Vì vậy, Phạm Nhật Minh đành phải mang theo cô vợ nhỏ bên cạnh ra ngoài.

Cùng lắm thì đến lúc đó cứ ở bên cạnh cô cả đêm, không để bất cứ thằng nào có cơ hội đến gần cô.

Đến tiệc tối khách sạn.

Nguyễn Khánh Linh khoác tay Phạm Nhật Minh tiến vào.

Nhân viên phục vụ ở cửa lập tức bị cặp đôi giá trị nhan sắc cao này hấp dẫn ánh mắt, chăm chú nhìn không thôi, không chỉ thế, sau khi tiến vào hội trường, họ luôn là tâm điểm trong mắt mọi người.

Trong góc đại sảnh, người đàn ông mặc bộ đồ màu xám do hãng thời trang cao cấp của Ý sản xuất, dáng người cao lớn, thẳng tắp, ánh mắt rơi vào trên người Nguyễn Khánh Linh, đứng im bất động.

“Dẫn người đàn ông cạnh cô ta đi chỗ khác đi.”

Người đàn ông đó chợt lên tiếng, giọng điệu vừa lạnh lùng vừa lãnh đạm.

“Vâng.”

Người đàn ông mặc âu phục phía sau anh ta lập tức rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK