Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 799

Trần Hữu Nghị vắt hết óc cũng không nghĩ ra được gì, vì vậy, anh ta đành phải xin giúp đỡ của Nguyễn Khánh Linh.

Lúc này Nguyễn Khánh Linh đang gõ bản thảo, nhận được điện thoại của Trần Hữu Nghị, cô nhanh chóng nghe máy.

“Anh Hữu Nghị, sao thế?”

Cô vừa hỏi, ngón tay vừa đánh cách cách trên bàn phím.

Hôm nay tinh thần của cô rất tốt, ý văn như suối chảy, tự nhiên viết nhiều hơn chút.

Trần Hữu Nghị nghe thấy âm thanh đánh máy, hỏi: “Cô đang bận sao? Có làm phiền cô không?”

“Không sao đâu, anh cứ nói đi.”

Nguyễn Khánh Linh cười nói.

Cô đoán, Trần Hữu Nghị tìm cô, tám mươi phần trăm là liên quan đến Lăng Huyền, tất nhiên Huyền không chịu nói với cô, vậy cô chỉ có thể thăm dò từ Trần Hữu Nghị thôi.

Vì vậy, Trần Hữu Nghị liền yên tâm mà kể.

Khi anh ta kể đến chuyện tối hôm đó, sau khi đưa rượu cho Lăng Huyền, đã xảy ra quan hệ với cô ấy, đột nhiên Nguyễn Khánh Linh kinh ngạc mà hô lên một tiếng, tạm dừng việc đánh máy lại.

Tin tức này quá bất ngờ đối với cô ấy rồi, cô ấy phải tốn một chút thời gian để tiêu hóa.

“Đợi… đợi chút, anh là nói, anh cưỡng ép Huyền sao?”

Nguyễn Khánh Linh đổi tay cầm điện thoại, trừng mắt mà hỏi, mặc dù lúc này, Trần Hữu Nghị không ở trước mặt cô, nhưng cô vẫn vô cùng kinh ngạc, vì thế không khống chế được biểu cảm của mình.

Đầu dây bên kia, Trần Hữu Nghị nghe thấy cô nói ra hai chữ kia, ấn đường liền giật giật, nói: “Cô dùng hai từ kia, quá không thích hợp rồi, trên thực tế, lúc đó hai chúng tôi là tình đầu ý hợp, ăn nhịp với nhau…”

“Nhưng anh lại đưa rượu cho cô ấy rồi!”

Nguyễn Khánh Linh trực tiếp ngắt lời anh ta.

“…Đúng.”

Chưa bao giờ Trần Hữu Nghị lại cảm thấy rõ như bây giờ rằng đó là một suy nghĩ ngu xuẩn đến không thể ngu xuẩn hơn được nữa.

“Vậy thì anh cũng không khác cưỡng ép là bao.”

Nguyễn Khánh Linh cảm khái mà nói một câu.

Câu nói của cô, lại làm cho ấn đường Trần Hữu Nghị giật giật.

Nếu như không vì Nguyễn Khánh Linh là cục cưng của Phạm Nhật Minh, cũng là bạn thân của Linh Lăng, thì anh ta thực sự muốn xông đến trước mặt người phụ nữ này, mà dạy dỗ cho một trận.

Làm gì có kiểu nói như thế?

Nhưng mà bây giờ, anh cũng không thể làm gì được cục cưng của Phạm Nhật Minh, chỉ có thể ôn hòa mà hỏi: “Vậy giờ tôi phải làm thế nào? Cô ấy đã không để ý tôi nữa rồi.”

Nguyễn Khánh Linh nghĩ một lát, mới mở miệng nói: “Thực ra cũng rất đơn giản, anh lại quan hệ với cô ấy thêm một lần nữa, nhưng mà lần này là trong lúc cô ấy đang còn ở trạng thái tỉnh táo, nếu như mà thành công, vậy thì đây không phải là vấn đề lớn, nhưng không thành công, quan hệ của hai người, mới được phân nửa mà thôi.”

“…Làm lại lần nữa? Cô có biết là, bây giờ cô ấy chán ghét tôi đến thế nào không, nhìn thấy tôi liền trốn như là trốn virut ấy, chạy thật xa, giờ mà làm lại lần nữa, chắc chắn tôi sẽ vĩnh viễn bị đá bay rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK