Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 805

Anh ta giống như là người chìm đắm vào làn nước, cuối cùng cùng vớ được cọc gỗ cứu mạng, mới có thể sống sót được những ngày tháng sau này.

Sau khi Lăng Huyền quay lại vị trí của mình, mặc dù sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, nhưng mà trong lòng cô ấy lại vô cùng hoảng loạn, một loại tình cảm kỳ lạ cứ dần dần nhộn nhạo trong lòng cô ấy.

Nguyễn Khánh Linh nhìn cô ấy, trộm cười, nhẹ nhàng chọt cánh tay của cô ấy, hỏi: “Thế nào? Động lòng không?”

Lăng Huyền không có nói với cô, chuyện của mình và Trần Hữu Nghị, vì vậy cô ấy cho rằng Nguyễn Khánh Linh không biết chuyện mâu thuẫn giữa cô và Trần Hữu Nghị.

Cô ấy khụ hai tiếng, giả vờ như không nghe thấy.

Nguyễn Khánh Linh nhìn bộ dạng của cô ấy, lại cười trộm thêm một chút.

Cô biết, chắc chắn trong lòng Lăng Huyền có rung động, nhưng mà bây giờ cần mặt mũi, vì vậy mới bày ra bộ dạng thờ ơ.

Sau khi được Nguyễn Khánh Linh mở ra tiền lệ, trò chơi càng chơi lại càng high, nhưng mà trên cơ bản người được chọn mạo hiểm, đã được ấn định hết rồi.

Chơi xong mấy vòng, uống cũng không ít rượu, mấy người ở đây, đều đều có chút say rồi.

Lúc này, người đàn ông xa lạ kia, Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy anh ấy đứng dậy, dường như muốn đi rồi.

Lúc anh ấy nói chuyện với Phạm Nhật Minh, cô nghe thấy rồi, người ta gọi anh ấy là Trung Huy.

Này chắc là tên anh ấy nhỉ?

Bộ dạng cũng cao ráo to lớn, không phải là huấn luyện viên thể hình chứ? Nguyễn Khánh Linh suy đoán trong lòng.

Bởi vì trong sáu người có mặt tại đây, vừa đúng ba nam ba nữ, Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh là một đôi, còn lại hai đôi, ít nhiều gì cũng có quan hệ mập mờ.

Trung Huy có thể nhìn ra được.

Anh ấy cũng không muốn làm bóng đèn, vì thế đã rời đi trước lúc trò chơi bắt đầu được mất vòng.

Phạm Nhật Minh vỗ vào vai anh ấy, gật đầu hỏi: “Có thể lái xe không?”

“Được.”

Mặc dù hồi nãy anh ấy có uống rượu, nhưng mà chỉ một chút, không hề ảnh hưởng gì đến anh ấy.

“Vậy thì tốt, cậu về đi, đi đường cẩn thận.”

Phạm Nhật Minh nói.

Trung Huy đáp lại, sau đó anh ấy liền rời đi.

Sau khi Trung Huy rời đi không lâu, trò chơi cũng không tiếp tục nữa, vốn dĩ trò chơi chỉ có tác dụng thúc đẩy bầu không khí, kết quả sau khi chơi một hồi, ba người nữ ở đây, trừ Lăng Huyền còn ổn ra, thì hai người khác đều uống say rồi.

Đương nhiên, tửu lượng đám đàn ông tốt, cơ bản không cảm thấy gì.

Phạm Nhật Minh nhìn thấy cô nhóc ngồi đó gục gặc đầu, liền biết cô say rồi, anh đứng dậy, đi đến bên cạnh người phụ nữ, lúc định ôm cô lên tầng, kết quả người phụ nữ ngồi bên cạnh cô, liền nắm lấy tay áo của Nguyễn Khánh Linh.

Mắt Phạm Nhật Minh liền trầm xuống, chăm chú mà nhìn cô ấy, ánh mắt dần trở nên nguy hiểm.

Hồi nãy cô ấy đã chiếm giữ vợ anh lâu như vậy, bây giờ vẫn còn muốn chiếm tiếng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK