Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1570

“…”

Nguyễn Khánh Linh cắn môi dưới, trái lại không nói gì thêm, cô lần thứ hai giơ biển.

Phạm Nhật Minh trực tiếp báo giá thành 350 tỷ.

Âm thanh toàn trường thổn thức vang lên lần nữa.

Sau khi Nguyễn Khánh Linh buông biển, bởi vì ghen tuông, sắc mặt của cô cũng dần dần khó coi.

Mà cái này Phạm Nhật Minh đều nhìn ở trong mắt, anh xem thấu suy nghĩ trong lòng cô gái nhỏ, cũng không vội giải thích, đợi lát nữa đấu giá được đồ vật chụp xuống sẽ giải thích cùng cô cũng không trễ.

Bàn tay Lãnh Nhược Giai cầm biển, đang chuẩn bị lần thứ hai giơ lên, lại bị Lãnh Hàn Vũ đè lại.

Anh ta trầm giọng nói: “Nhược Giai, được rồi.”

“Anh!”

Lãnh Nhược Giai tất nhiên là không cam lòng, cô ta còn muốn tiếp tục báo giá lên, cô ta là muốn đoạt lấy cây trâm kia.

Thế nhưng, mặc dù sắc mặt Lãnh Hàn Vũ trước sau như một, nhưng là ánh mắt của anh lại lộ ra thần sắc không cho thương lượng.

“Hôm nay chỉ đến đây, anh mua cho em thứ tốt hơn.”

“…”

Lãnh Nhược Giai coi như là không tình nguyện nữa, thế nhưng dưới sự ngăn cản của Lãnh Hàn Vũ, cũng chỉ có thể bị ép ngừng lại.

Trơ mắt nhìn Phạm Nhật Minh đấu giá thành công.

Sở dĩ lúc này Lãnh Hàn Vũ mở miệng ngăn cản Lãnh Nhược Giai, thật ra là anh ta đang đợi thời cơ hành động.

Lúc trước Lãnh Nhược Giai một mực báo giá, anh ta không ngăn cản, là muốn cho Phạm Nhật Minh nâng giá lên tới trăm tỷ, chỉ một cây trâm mà nói, trăm tỷ cũng không tính là số tiền nhỏ rồi.

Nếu Phạm Nhật Minh làm cho em gái của anh ta thương tâm, vậy anh ta sẽ khiến anh mất một chút máu vậy.

Mà cái này, cũng vẻn vẹn chỉ là một bắt đầu mà thôi. 904 584 6

Sau khi lấy được cây trâm, trong lòng Nguyễn Khánh Linh cực kỳ phiền muộn.

Cô cảm giác giống như là bản thân mình bỏ nhiều tiền như vậy mua cây trâm vậy, hoàn toàn đã vượt qua giá cả vốn có của cây trâm kia nha… Thế nhưng rõ ràng không cần phải … Tiêu nhiều tiền như vậy.

Nhưng mà Phạm Nhật Minh lại tuyệt không đau lòng, giống như số tiền này dùng rất đúng cách, mặc dù cái này ở trong mắt Nguyễn Khánh Linh chính là nước chảy mà thôi.

Thấy thần sắc Nguyễn Khánh Linh cau có, Phạm Nhật Minh véo mặt của cô, giả vờ không biết hỏi: “Làm sao vậy?”

Nguyễn Khánh Linh đẩy tay anh ra, hữu khí vô lực nói: “Không có việc gì…”

Phạm Nhật Minh cười hỏi: “Đau lòng?”

Nguyễn Khánh Linh bị lời này của anh chọc giận, cô trừng người đàn ông, nghĩ thầm, biết mà anh còn nói!

Thế nhưng lúc này đáy lòng cô lại có một giọng nói khác vang lên, nói cho cô biết không nên tức giận.

Dù sao cây trâm này cũng phải đưa cho Phạm Nguyệt Ly, chưa tính là lãng phí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK