Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 279

Vừa đi vào đến cửa thì đúng lúc gặp phải Phạm Nhật Minh đang đi ra.

Người đàn ông đó vừa nhìn thấy cô đã không nhịn được phân trần địa vị mà bước lên  ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, trên môi nở nụ cười hiếm thấy, anh tiến lại gần cô, nhỏ giọng hỏi: “Sao vừa mới nói đến chuyện lấy thân trả nợ, mà em cũng chỉ biết chạy trốn thôi, hửm?’’

Nhiệt độ trên mặt Nguyễn Khánh Linh nháy mắt tăng vọt lên.

Cảnh tượng này cũng vừa khéo rơi vào trong mắt Khả Như, cô ta nhìn hai người đẹp như ngọc bích ở dưới ánh trăng kia, còn có người đàn ông kia khi nhìn Nguyễn Khánh Linh cũng khác hẳn với hình tượng lạnh lùng cấm dục thường ngày, ngược lại, mái tóc đen nhánh còn mang theo nét quyến rũ tà mị khiến cho trái tim người ta loạn nhịp.

Khả Như theo bản năng mà lùi lại một bước, chân giẫm phải cành cây, phát ra tiếng động.

Vẻ nhu hòa ở trên mặt của Phạm Nhật Minh lập tức biến mất, lúc anh liếc mắt nhìn về phía Khả Như, cô ta chỉ cảm thấy ớn lạnh cả người.

Nhưng mà cô ta vẫn giữ được bình tĩnh, cô ta tỏ ra nghiêm nghị mà chào Phạm Nhật Minh một tiếng: “Chào buổi tối, cậu Phạm.”

Phạm Nhật Minh cứ nhìn cô ta, chẳng đáp lại câu nào.

Nguyễn Khánh Linh cũng nhân cơ hội này mà rời khỏi lòng ngực của anh, chạy vào trong phòng.

Thấy thế thì Phạm Nhật Minh xoay người và đuổi theo cô, khi anh vừa bước tới cửa thì Khả Như đã gọi anh lại: “Cậu Phạm! Tôi có một số món vật cần cho anh xem.”

Nhưng mà khuôn mặt của anh lại hiện lên vẻ hờ hững, anh chuẩn định đóng cửa: “Tôi không có hứng thú.”

Nghe anh trả lời như vậy thì Khả Như trở nên luống cuống, cô ta vội vã chạy tới chỗ anh và nói một cách gấp gáp: “Nó có liên quan tới Nguyễn Khánh Linh!”

Đúng như dự đoán, khi nghe được điều mà cô ta vừa nói, động tác đóng cửa của Phạm Nhật Minh khựng lại một chút, thế nhưng anh vẫn đứng ở chỗ cánh cửa, anh không hề có ý định để cho Khả Như bước vào.

“Là cái gì?”

Phạm Nhật Minh hỏi cô ta bằng giọng điệu lạnh lùng, cứ như người đàn ông dịu dàng và nhẹ nhàng như Đức Phật ở dưới ánh trăng khi nãy, với người đang đứng ngay trước mặt cô ta, hoàn toàn không phải là cùng một người vậy.

Khả Như lập tức cảm thấy sửng sốt, bây giờ cô ta chỉ thấy sắc mặt của người đàn ông này lạnh lùng hơn mà thôi.

Cô ta nhanh chóng hoàn hồn, cắn răng, rồi đưa chiếc điện thoại di động cho Phạm Nhật Minh.

Ở trên màn hình chiếc điện thoại đó hiện lên một bảng tin tức, bảng tin này đúng là có liên quan tới Nguyễn Khánh Linh, nội dung chủ yếu là đề cập tới cuộc thi chạy ma ra tông mà hai người kia đã tham gia vào ngày hôm qua. Suốt cả quá trình mà Nguyễn Khánh Linh chạy với Lê Tuấn, thông qua cách diễn đạt và lời nói ở trong bài thì có thể thấy tất cả đều là suy đoán mập mờ về hai người đó.

Thậm chí có một tấm ảnh, chụp Lê Tuấn đang kéo tay của Nguyễn Khánh Linh, hai người họ còn nhìn nhau cười.

Vốn dĩ là Phạm Nhật Minh cũng không quan tâm gì đến mấy cái tin tức đó lắm, nhưng khi anh vừa nhìn thấy tấm hình kia, thì lòng ngực của anh lập tức có hơi nhói đau.

Hai người họ, không phải chỉ là chạy bộ thôi sao? Sao lại có tấm hình hai người dắt tay nhau chạy thế kia?

Khi thấy sắc mặt của Phạm Nhật Minh chợt hiện lên vẻ không được vui, thì Khả Như cảm thấy khá đắc ý, thế nhưng cô ta vẫn tỏ ra giận dữ và bất bình thay cho anh: “Cậu Phạm, cậu tài giỏi như vậy, cậu muốn loại phụ nữ nào mà không được chứ? Tại sao cậu cứ nhất quyết cam chịu việc bị Nguyễn Khánh Linh cắm sừng thế? Thậm chí, bên truyền thông cũng đã đưa tin rồi, chuyện này cũng gây ảnh hưởng đến tập đoàn nhà họ Phạm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK