Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1806

Thật ra cô không muốn nói chuyện với Hà Thanh cho lắm, cũng không muốn ở một mình với cô ta, nhưng Phạm Nhật Minh lại bị ông nội gọi đi, hơn nữa cô tin rằng nếu Phạm Nhật Minh yên tâm giao cô cho Hà Thanh, anh chắc chắn có cách để đảm bảo an toàn cho bản thân cô.

Nguyễn Khánh Linh đang thất thần, Hà Thanh ở bên cạnh đột ngột nói: “Khánh Linh, cô còn nhớ thuốc an thai mà tôi đã nói với cô trước đây không?”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh gật đầu: “Có.”

Hôm đó Hà Thanh nói có cơ hội sẽ cho cô ăn thử hai viên, nhưng Nguyễn Khánh Linh không tin cô ta có thể tốt bụng như vậy.

Chỗ thuốc đó chắc chắn có vấn đề.

Hà Thanh không biết Nguyễn Khánh Linh đang nghĩ gì, chỉ cười cười, sau đó cúi đầu lấy lọ thuốc từ trong túi ra, ánh mắt như thiêu đốt nhìn người phụ nữ bên cạnh.

Có lẽ là cảm giác hận Nguyễn Khánh Linh trong lòng quá mãnh liệt, cho nên giờ phút này, Hà Thanh cũng không biết, ánh mắt cô ta nhìn Nguyễn Khánh Linh lộ ra ánh sáng yếu ớt.

“Khánh Linh, đây là thuốc an thai, cô uống hai viên có lẽ sẽ thấy đỡ hơn đấy?”

Nguyễn Khánh Linh lúc này chỉ cảm thấy người phụ nữ trước mặt bỗng nhiên trở nên u ám đáng sợ, đặc biệt là ánh mắt cô ta nhìn cô, trong đáy mắt có vài phần điên cuồng.

Làm sao cô có thể uống được?

Nguyễn Khánh Linh không khỏi lùi lại hai bước, mặc dù biết Phạm Nhật Minh sẽ không để cho mình xảy ra chuyện, nhưng trong lòng cô vẫn có chút sợ hãi và không biết phải làm sao.

Người phụ nữ cố cười từ chối: “Không sao, tôi cảm thấy bây giờ đỡ hơn rồi.”

Lúc này nụ cười trên mặt Hà Thanh từ từ cứng lại, cô ta bước tới tiến đến gần Nguyễn Khánh Linh, nắm lấy bàn tay của người phụ nữ đang buông thõng bên người cô, lúc nãy cô ta đã mở lọ thuốc ra.

Hà Thanh đổ hai viên thuốc vào lòng bàn tay Nguyễn Khánh Linh, giọng nói nhẹ nhàng vừa rồi của cô ta vô hình trung mang theo vài phần cưỡng ép và ác ý.

“Uống đi.”

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy bàn tay đang bị nắm của mình dần trở nên lạnh lẽo.

Ngay cả trái tim của cô cũng trầm xuống.

Cuối cùng cô không thể giả vờ được nữa, muốn thoát ra khỏi tay Hà Thanh mà kêu cứu, nhưng sức lực của người phụ nữ không biết tại sao lại trở nên mạnh như vậy, cô ta giữ chặt tay Nguyễn Khánh Linh, không cho cô cơ hội trốn thoát.

“Nếu cô không chịu tự mình uống, vậy tôi sẽ giúp cô.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hà Thanh bỗng nhiên cười, u ám nói.

Cô ta đang định ra tay, nhưng lại thấy một bóng người quen thuộc đột nhiên xuất hiện sau lưng Nguyễn Khánh Linh, cô ta còn chưa kịp nhìn rõ thì bóng người đó đã lập tức xuất hiện trước mặt cô ta.

Sau khi nhìn rõ mặt người đó, vẻ mặt của Hà Thanh đột nhiên thay đổi, trong mắt có chút hoảng sợ.

“Buông cô ấy ra.”

Hiên Viên Minh uể oải nói, không có chút cảm xúc nào.

Quả nhiên, Phạm Nhật Minh đã đoán đúng, người phụ nữ định ra tay với Nguyễn Khánh Linh, nhưng đã bị anh ta bắt tại trận, vừa rồi anh ta đã thông báo cho Phạm Nhật Minh và người đàn ông sẽ sớm tới đây.

“Tôi, tôi chỉ muốn cho cô ấy uống thuốc an thai thôi.”

Hà Thanh bình tĩnh lại, cô ta không còn nắm chặt tay Nguyễn Khánh Linh nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK