Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 685

Nguyễn Khánh Linh vô cùng ngạc nhiên, người phụ nữ trước mặt cô chính là Mia, con gái của Steve.

Mia nhìn cô, bĩu môi nói: “Đây là nhà của tôi, Dương Phong là học trò của bố tôi.”

Hóa ra là vậy, lúc này Nguyễn Khánh Linh như bừng tỉnh, cũng có chút xúc động, thế giới này, hóa ra lại nhỏ bé như vậy.

Người đàn ông đã cứu cô, hóa ra lại là học trò của Steve.

“Cảm ơn mọi người.”

Nguyễn Khánh Linh cảm kích nói.

Bởi vì sự việc trong cuộc họp báo lần trước, Nguyễn Khánh Linh chiếm mất sự chú ý của của bố cô, nên Mia có chút thành kiến với Nguyễn Khánh Linh.

Nhưng giờ đây, khi cô ấy nhìn thấy sự cảm kích trong ánh mắt của Nguyễn Khánh Linh, cô ấy liền cảm thấy bản thân có chút quá đáng.

Cô ấy dường như đang cố gắng che giấu sự xấu hổ của mình, hắng giọng vài tiếng, xua tay nói: “Không sao đâu, dù sao lần trước cô cũng cứu bố tôi một lần.”

Nguyễn Khánh Linh nhìn dáng vẻ của cô ấy như vậy, khẽ cười.

Đột nhiên Mia nhìn cô, có chút không nhịn được mà chế nhạo cô, nhưng giọng điệu lại không hề có ý xấu: “Sao cô lại ngây thơ vậy, có bệnh viện nào lại gửi email cho người nhà bệnh nhân, thông báo rằng bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch không? Chắc chắn là bọn họ sẽ gọi điện thoại đến rồi. Vậy mà cô còn ngây ngốc tin vào cái email vớ vẩn đó. Đây không phải là cô tự nhảy vào cái hố mà bọn họ đào sẵn cho cô sao?”

Bây giờ Nguyễn Khánh Linh suy ngẫm lại mới cảm thấy được chính mình lúc ấy rất là hồ đồ cho nên mới tự chân nhảy vào cái bẫy của người ta.

Cô không nói nên lời.

Mà cô càng trầm mặc lại càng làm cho Mia nghĩ rằng mình nói quá nặng lời khiến cô thấy khó chịu, cho nên trong lòng cô ấy cảm thấy có chút hối hận nhưng lại không thể kiểm soát được cái miệng của mình.

Vì muốn che giấu sự mất tự nhiên này, Mia đành ho khan hai tiếng sau đó lập tức lái sang câu chuyện khác, ý tứ là muốn an ủi Nguyễn Khánh Linh.

“Bố tôi đã liên lạc với Nhật Minh rồi, cô không cần lo lắng cho anh ấy đâu, Nhật Minh sẽ nhanh đến đây đón cô thôi.”

Vừa nghe được những lời này của Mia, quả nhiên sắc mặt của Nguyễn Khánh Linh tốt hơn nhiều.

Cô nói lời cảm ơn với Mia, nhưng Mia lại có chút ngượng ngùng: “Cái này cũng không có gì.”

Chẳng lâu sau, người giúp việc đi lên nói rằng có một vị khách đang chờ ở ngoài.

Mia bảo người giúp việc mở cửa mời người kia vào nhà. Bây giờ mà có người đến chỉ có thể là Phạm Nhật Minh hoặc là người mà Phạm Nhật Minh gọi tới.

Trong lòng Nguyễn Nhật Linh vô cùng mong chờ, mặc dù hy vọng không lớn nhưng cô vẫn muốn Phạm Nhật Minh có thể xuất hiện trước mặt cô ngay bây giờ. Nhưng trên thực tế, lúc nhìn thấy Giang Đức xuất hiện, ít nhiều gì trong lòng cô vẫn thấy có chút mất mát.

Giang Đức cũng nhìn ra được sự thay đổi cảm xúc của cô, vì thế anh ta lập tức tiến đến an ủi, nói: “Khánh Linh, gần đây Nhật Minh rất bận rộn với chuyện trong công ty, thật sự không thể đi ra ngoài được cho nên mới bảo tôi lại đây đón cô.”

“Được.”

Nguyễn Khánh Linh rầu rĩ đáp lời, mặc dù cô thấy thất vọng nhưng cô cũng biết chuyện này không thể nào trách Giang Đức được, càng không thể trách cứ Phạm Nhật Minh, nhưng mà cô thật sự rất muốn gặp Phạm Nhật Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK