Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 838

Lúc cô xoay người định đi lên lầu thì người đàn ông đột nhiên nắm lấy cổ tay cô rồi dùng lực nhẹ kéo cô lại.

Lăng Huyền không có chuẩn bị liền ngã vào vòng tay của anh ta.

Lúc này Trần Hữu Nghị nói: “Tặng em một nụ hôn chúc ngủ ngon.”

Anh ta vừa nói xong liền hôn lên môi cô, lần này anh ta không dừng lại như trước mà cạy môi cô ra rồi chiếm lấy mùi thơm trong miệng cô với chút háo hức.

Nếu như buổi tối cô ấy cần phải quay lại đây thì anh ta phải nhận được một khoản lãi nhỏ đúng không?

Lúc đầu Lăng Huyền đã phản kháng lại vài lần và đánh anh ta một vài cái vào lưng nhưng rõ ràng những va chạm nhỏ này không gây đau đớn hay ngứa ngáy gì cho Trần Hữu Nghị thậm chí còn khiến người đàn ông càng hôn sâu hơn.

Cuối cùng, cô ấy cũng bị nụ hôn một cách tình cảm ấy lay động đến nỗi cô ấy thực sự đáp lại anh ta.

Trần Hữu Nghị cảm nhận được phản ứng của cô liền cảm thấy rất vui có điều anh ta đã dừng lại kịp thời.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng tối nay anh ta sẽ không thể để cô ấy đi được…

Trần Hữu Nghị ôm chặt người phụ nữ trong vòng tay và ngửi mùi thơm từ mái tóc của cô ấy để ham muốn mãnh liệt trong cơ thể dần dần tắt lịm đi.

Lăng Huyền dựa vào trong vòng tay của anh ta, nhịp tim cũng rất nhanh, tâm trạng nhất thời không bình tĩnh được và gương mặt nóng bừng lên.

“Nếu không thì tối nay tôi về nhà cùng em được không?”

Trần Hữu Nghị đột nhiên nói.

Người đẹp ở trong vòng tay nên anh ta thực sự không thể nguôi ngoai dục vọng, không dễ gì cô ấy mới không từ chối cho nên anh ta cũng không đành lòng, nếu cứ để Lăng Huyền trở về như thế này thì Trần Hữu Nghị cũng cảm thấy không đành lòng.

Lăng Huyền nghe thấy ý của anh ta.

Cô liền vội vàng đẩy anh ta ra và nhanh chóng nói: “Anh về đi.”

Sau đó cô ấy liền chạy nhanh lên khu nhà.

Mặc dù người phụ nữ đã bỏ chạy nhưng tâm trạng của Trần Hữu Nghị vẫn rất vui vẻ một cách khó giải thích.

Thật không ngờ người phụ nữ này bình thường trông vô tư lại cũng có một chút nhút nhát như vậy, đây không phải là cảm xúc của cô gái đang yêu hay sao?

Nghĩ đến đây tâm trạng của Trần Hữu Nghị lại càng vui vẻ hơn.

Chà, sau này phải đến trường cô ấy nhiều hơn thôi.

Trần Hữu Nghị nghĩ vậy và rời đi với nụ cười trên môi.

Vài ngày sau dưới sự lãnh đạo của Phạm Nhật Minh một chi nhánh của công ty với lợi nhuận tiêu thụ cực kì thấy gần như phá sản đã sống trở lại, thậm chí nền kinh tế còn tăng vọt và trở thành một trong những công ty có triển vọng nhất ở Lâm Đồng.

Vào ngày này, có một cuộc họp báo về việc thúc đẩy sự phát triển chung của các công ty ở Lâm Đồng và Phạm Nhật Minh cũng được mời tham dự.

Rất trùng hợp là Lý Đức Sơn và Ôn Thục Nhi cũng đến tham gia buổi họp báo này.

Ôn Thục Nhi đã nhìn thấy Phạm Nhật Minh.

Người đàn ông mặc áo khoác màu camel với áo len cổ lọ màu đen và quần tây đen ôm sát đôi chân dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK