Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 991

Sau khi biết được nghề nghiệp của Trung Huy, thái độ của bố mẹ nhà họ Lâm đều có vẻ hơi lạnh nhạt.

Thật ra bọn họ cũng đã điều tra trước lai lịch của Trung Huy, cũng không hài lòng lắm, dù sao con gái của họ cũng tốt như vậy, cho dù người đàn ông đó có vẻ ngoài dễ nhìn một chút đi chăng nữa nhưng so ra thì gia thế và thân phận của cậu ta cũng kém hơn Đỗ Nhã rất nhiều.

Nếu sau này kết hôn, liệu con bé có phải đi theo cậu ta chịu khổ hay không?

Khi mẹ Lâm nghĩ đến điều này, bà rất lo lắng, cũng không thể giả vờ nữa, vì vậy bà liền hỏi: “Đỗ Nhã, con đã thật sự suy nghĩ kĩ về chuyện này chưa? Con muốn ở bên người đàn ông đó?”

Lâm Đỗ Nhã có thể nhận thấy rằng sau khi nghe cô ấy kể về nghề nghiệp của Trung Huy, thì thái độ của bố mẹ cô ấy lạnh nhạt và lãnh đạm hơn nhiều.

Cô ấy biết rằng bố mẹ nhất định sẽ phản đối việc cô ấy ở bên Trung Huy.

Tuy nhiên, Lâm Đỗ Nhã đã quyết định.

Giọng nói của cô ấy rất kiên định: “Con đã nghĩ kĩ rồi, bất kể thế nào, con cũng sẽ ở bên anh ấy.”

“Nhưng cậu ta không có tiền, tương lai sau này cậu ta sẽ chỉ làm khổ con thôi.”

Bố Lâm đứng ở một bên bình tĩnh nói.

“Ai nói anh ấy không có tiền? Anh ấy cũng không phải là không có việc làm, hơn nữa kiếm tiền cũng không ít, chẳng qua là không nhiều bằng gia đình chúng ta mà thôi, dù sao con cũng không cần những thứ đó.”

Lâm Đỗ Nhã ngay lập tức phản bác lại.

“Đỗ Nhã, con từ nhỏ đã được ăn ngon mặc đẹp, con đã quen với cuộc sống như vậy rồi, nếu con ở bên cạnh cậu ta, ban đầu có lẽ con sẽ cảm thấy rằng bản thân con có thể kiên trì được, nhưng qua một thời gian dài, con sẽ không thể nào thích ứng được, hơn nữa bố mẹ cũng sẽ cảm thấy rất đau lòng.”

Mẹ Lâm tận tình khuyên bảo.

“Con sẽ không sao đâu mẹ, con tin là con có thể làm được.”

Giọng nói của Lâm Đỗ Nhã vẫn rất kiên định.

“Đỗ Nhã à…”

Mẹ Lâm mở miệng, tựa như còn muốn nói thêm điều gì, nhưng mà lại bị Lâm Đỗ Nhã ngắt lời, cô ấy có chút bất mãn, trong giọng nói rõ ràng kèm theo chút làm nũng.

Cô ấy nói: “Bố, mẹ, con biết hai người quan tâm con, nhưng mà con rất thích Trung Huy, từ… Sau khi anh ấy rời đi, đây là lần đầu tiên con thích một người như vậy, chính bởi vì có sự xuất hiện của Trung Huy, mới làm cho con có ý muốn tiếp tục sống thật tốt, chẳng lẽ, hai người muốn nhìn thấy con lại biến thành bộ dạng trước kia sao?”

Bố Lâm mẹ Lâm nghe thấy con gái nói thế, sắc mặt không hẹn mà cùng hiện lên vài phần phức tạp.

Bọn họ đương nhiên biết, anh ấy trong miệng Lâm Đỗ Nhã là ai.

Quả thật, trong khoảng thời gian này, bọn họ có thể thấy được nụ cười tươi tắn càng lúc càng nhiều trên khuôn mặt của con gái, giống như vốn dĩ, chính là đứa con gái bảo bối hay cười ngây ngô của bọn họ, lại quay về rồi.

Nghĩ như vậy, mẹ Lâm liền mở miệng trước, bà ấy ôm Lâm Đỗ Nhã, chiều chuộng nói,

“Được được được, chỉ cần là Đỗ Nhã thích, bố mẹ đều không có ý kiến, đúng không, ông Lâm?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK