Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 734

Nguyễn Khánh Linh bị anh lôi kéo, vừa mới ngồi xuống, lập tức bị người đàn ông gõ một cái không nặng không nhẹ lên trán, nói: “Sao lại không hỏi anh ngay từ đầu? Nhất định phải tự mình tìm nửa ngày trời rồi mới hỏi sao?”

Nguyễn Khánh Linh xoa xoa đầu, giải thích: “Lúc trước ở nhà em đều đặt thuốc ở trong phòng bếp, em còn tưởng rằng ở đây cũng như vậy nên muốn tìm xem.”

Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô, Phạm Nhật Minh càng ngày càng thấy thích cô.

Sao lúc trước anh lại cưới một kẻ ngốc như thế này chứ?

“Chờ chút.”

Phạm Nhật Minh nói xong lập tức đứng dậy đi lấy thuốc.

Anh nhanh chóng trở lại, trên tay cầm theo một viên thuốc, và còn có một ly nước.

Phạm Nhật Minh nhìn Nguyễn Khánh Linh uống thuốc xong, hỏi: “Trong bụng vẫn còn khó chịu sao?”

Cô gái nhăn mũi lại: “Còn một chút.”

Trên mặt cô lại lộ ra vài phần hối hận: “Nếu biết sớm em sẽ không ăn nhiều như vậy, cũng sẽ không tiếp tục ăn nhiều như vậy.”

Mặc dù ngoài miệng Phạm Nhật Minh trêu chọc cô, nhưng động tác biểu hiện ra vẫn không nhịn được quan tâm cô.

Anh ôm lấy Nguyễn Khánh Linh, lòng bàn tay ấm áp nhẹ nhàng xoa bụng cho cô một chút.

“Như thế này có thoải mái hơn chút nào không?” Anh hỏi.

Từ trước đến giờ Nguyễn Khánh Linh không chịu được động tác xoa bóp của anh, Phạm Nhật Minh mới xoa được có mấy cái, cô đã cảm thấy trong dạ dày tràn đầy sự ấm áp, trong phút chốc dễ chịu hơn rất nhiều.

Cô thoải mái hừ hừ hai cái để bày tỏ sự khẳng định của cô đối với kỹ thuật xoa bóp của Phạm Nhật Minh.

Nhưng chưa được một lúc sau, cô cũng có cảm giác, bàn tay vốn đang đặt trên bụng của mình, dường như có chút đổi hướng, từ từ chuyển lên phía trước ngực của cô.

Trong giây lát gương mặt của Nguyễn Khánh Linh có chút nóng lên.

Cô vội vàng bắt lấy bàn tay đang làm loạn của người đàn ông, nói: “Hôm nay không được.”

Phạm Nhật Minh không nói chuyện, con ngươi sâu thẳm nhìn vào cô, thấy Nguyễn Khánh Linh càng ngày càng ngượng ngùng, người đàn ông nhân cơ hội ngăn miệng của cô lại, đè cô xuống hôn sâu.

Nhưng lần này Nguyễn Khánh Linh không bị nụ hôn của anh xâm lược như ngày bình thường.

Cô cố gắng duy trì sự tỉnh táo của mình, đẩy người đàn ông đang đè trên người cô ra, nói: “Đừng mà… Hôm nay không được, em no quá.”

Nhìn thấy dáng vẻ chạy cực kỳ nhanh của Nguyễn Khánh Linh, Phạm Nhật Minh có chút phiền muộn.

Xem ra sau này không nên để cô nhóc kia đi ăn cơm cùng với tổng biên tập của cô nữa.

Sau khi hai người nằm trên giường, Phạm Nhật Minh cũng trở nên thành thật, không tiếp tục lôi kéo cô làm chuyện đó nữa.

Nguyễn Khánh Linh nằm thoải mái trong vòng tay anh, hai người thỉnh thoảng lại trò chuyện vài câu.

Đột nhiên, Phạm Nhật Minh nói: “Sáng mai đi tập thể dục buổi sáng nha.”

Nguyễn Khánh Linh nghe vậy thì suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng đã lâu rồi cô không tập thể dục buổi sáng, hình như là từ sau lần chạy marathon đợt trước thì cô không còn để dành thời gian nỗ lực tập luyện nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK