Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1510

Thấy cô ấp úng như vậy, Phạm Nhật Minh càng nhíu mày chặt hơn, anh còn tưởng là cô lại không muốn ăn. Bởi vì trước kia, chuyện này đã xảy ra không ít lần. Từ sau khi cô mang thai sẽ thường xuyên biếng ăn, nên không muốn ăn cơm.

Phạm Nhật Minh cũng cho rằng lúc này cô cũng thế.

Anh quan tâm nói: “Không muốn ăn thì cũng cố mà ăn một chút đi, nếu không cơ thể sẽ không chịu nổi, nghe lời anh đi.”

Nói xong, Phạm Nhật Minh gắp đồ ăn định bón cho Nguyễn Khánh Linh. Nhưng không khéo là hôm nay khẩu vị của Nguyễn Khánh Linh khá tốt, vừa nãy đã ăn no ở công ty. Nếu bây giờ bắt cô ăn thêm gì đó, cô sẽ khó chịu.

Nên trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, cô vẫn lựa chọn ăn ngay nói thật.

Để tránh cho Phạm Nhật Minh quá tức giận, sau khi nói thật xong Nguyễn Khánh Linh chủ động bò lên trên giường của anh, ngồi bên cạnh anh, cẩn thận bóp tay cho anh.

Trên mặt cô còn treo nụ cười tươi xán lạn, giống như đang im lặng làm nũng, muốn được anh tha thứ.

Nhưng sắc mặt Phạm Nhật Minh vẫn hơi đen một chút.

Giọng điệu của anh không còn lo lắng và quan tâm như lúc nãy nữa, còn không tự giác được mà có mùi chua lòm, Anh rút tay về, cầm lấy đũa tùy tiện ăn vài miếng rồi không ăn nữa.

Con bé không có lương tâm này, bận công tác đến nỗi quên mất cả anh.

Trong lòng Nguyễn Khánh Linh cũng hối hận không thôi, thấy Phạm Nhật Minh nhanh chóng buông đũa xuống, đồ ăn trên bàn gần như không được động đến tí nào. Cô lại cười khuyên anh: “Anh no rồi à? Ăn thêm một chút nữa đi.”

Nói xong, Nguyễn Khánh Linh lại cảm thấy buồn cười. Sao cô cứ cảm thấy giọng điệu bây giờ của mình như đang dỗ dành trẻ con không nghe lời căn cơm nhỉ? Mà hiện giờ Phạm Nhật Minh chính là đứa trẻ cực kỳ không nghe lời kia…

Từ khi biết người phụ nữ này mê công việc mà quên mất mình, Phạm Nhật Minh không muốn ăn gì nữa. Anh lắc đầu tỏ vẻ không muốn ăn nữa, vẻ mặt vẫn luôn cực kỳ nghiêm túc, tóm lại là khác với ngày thường.

Giờ phút này Nguyễn Khánh Linh đã ý thức rất sâu và rõ về sai lầm của mình.

Sau khi thu dọn xong đồ ăn trên bàn, cô lại lên giường ngồi đối diện với anh, vẻ mặt nghiêm trang. Nguyễn Khánh Linh nói: “Ông xã, sau này em sẽ không bao giờ như thế nữa.”

“Thật đấy, em cam đoan.”

Nói xong Nguyễn Khánh Linh còn giơ ba ngón tay lên. Cô còn định phát một lời thề với Phạm Nhật Minh, nhưng còn chưa nói ra thì tay cô đã bị tay anh bao lấy.

Anh cứ thể kéo cô vào lòng mình.

Thật ra lúc này sự không vui của Phạm Nhật Minh đã biến mất hơn một nửa, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên cô bé này quản lý công ty, có sự nhiệt tình như vậy cũng là chuyện tốt. Anh nên cổ vũ cô mới phải.

Chẳng qua, về phương diện khác thì Phạm Nhật Minh không muốn để Nguyễn Khánh Linh vất vả quá. Dù sao thì bây giờ cô còn đang mang thai, cơ thể cũng không dễ dàng, lại phải quản lý chuyện của công ty, chẳng phải sẽ càng vất vả hơn sao?

Nghĩ vậy, trong lòng Phạm Nhật Minh bắt đầu rối rắm.

Hiện giờ cô bé này vừa mới bắt đầu quản lý công ty, nếu bây giờ anh đã nhắc nhở cô đừng mệt mỏi như vậy chẳng phải là đang đả kích cô sao? Nhưng nếu không nói ra, anh lại rất đau lòng. Vì thế Phạm Nhật Minh cứ rối rắm chuyện này mãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK