Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 881

Rõ ràng, Trần Hữu Nghị cũng nghĩ tới điều này.

Hai người trở lại chung cư, Lăng Huyền muốn cùng anh nói mấy câu, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của anh ta, cô ấy không biết phải nói cái gì cho phải, thế là cô ấy cầm nguyên liệu nấu ăn đi về phía phòng bếp.

Cô ấy nói: “Em đi nấu ăn.”

Người đàn ông không nói lời nào.

Lăng Huyền ở trong phòng bếp, cô ấy sẽ nấu vài món ăn, dù sao lúc còn ở nước Anh, ban đầu cô ấy không ăn quen đồ ăn ở đó, vì thế cô ấy thường xuyên tự mua nguyên liệu nấu ăn về nấu để ăn.

Nhưng mà hôm nay tâm trạng của cô ấy không được tốt lắm.

Bởi vì thái độ vừa nãy của Trần Hữu Nghị.

Cô ấy biết anh ấy đang tức giận, quả thực anh ấy cũng có lý do tức giận, nếu như cô ấy mà đứng ở vị trí của anh ấy, có lẽ cô còn quá phận hơn cả anh ấy, trực tiếp chia tay luôn.

Lăng Huyền đàn lơ đễnh cắt quả cà chua trên tay thì đột nhiên có tiếng thở dài khe khẽ của người đàn ông, quả thực khiến cô ấy bị dọa nhảy dựng lên một cái, suýt nữa cắt luôn vào tay mình, cũng mau, Trần Hữu Nghị nhanh tay nhanh mắt rút dao ra.

Anh ta cầm dao trong tay, ra hiệu cho Lăng Huyền đứng sang bên cạnh.

“Lúc thái thịt mà còn ngây người, em bị ngốc à?”

Mặc dù là Trần Hữu Nghị đang mắng cô ấy, nhưng mà trong giọng điệu của anh ta lại mang theo vài phần cưng chiều và bất đắc dĩ.

Lăng Huyền đứng ở một bên, yên lặng nhìn người đàn ông, trong mắt có chút nắng nóng.

“Anh không tức giận sao?”

Sau một lúc, Lăng Huyền hỏi.

Trần Hữu Nghị quay đầu lại lườm cô ấy một cái, tức giận nói: “Anh tức giận thì có thể làm được cái gì? Người phụ nữ của mình, chỉ có thể tự mình chiều chuộng.”

Nói xong, anh ta còn giống như là chút giận, cầm dao dùng sức băm lên cái thớt, sau đó lại quay sang nói với Lăng Huyền: “Em còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau đi chuẩn bị đi, anh đói đến mức da bụng dán vào da lưng rồi.”

“Được.”

Lăng Huyền cười, cô ấy chưa bao giờ cười ôn nhu như vậy cả.

Sau đó, nhân lúc Trần Hữu Nghị không để ý, cô ấy đi tới hôn lên gương mặt anh ta một cái, sau đó chạy cực nhanh đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.

Trần Hữu Nghị không nhịn được quay đầu lại nhìn cô ấy, thấy cô gái đã khôi phục lại trạng thái linh động như ban đầu, khóe mắt anh ta xẹt qua ý cười.

Cô gái ngốc.

Sau bữa ăn, Lăng Huyền hỏi Trần Hữu Nghị có muốn ăn thêm hoa quả không?

Cô ấy nhớ lúc trước có mua dâu tây nhưng chưa từng ăn.

Trần Hữu Nghị không quan trọng: “Sao cũng được.”

Sau đó, Lăng Huyền đứng dậy, đi vào bếp rửa dâu tây.

Cô ấy vừa rửa dâu tây vừa đặt ra đĩa, quay đầu nhìn lại đã thấy Trần Hữu Nghị từ bên ngoài đi vào, anh mắt của anh ấy nóng rực, trộn lẫn cảm xúc không thể giải thích được.

Nhịp tim của Lăng Huyền tăng tốc một cách khó hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK