Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1717

“Cậu chủ dặn dò chúng tôi nấu cơm, sau đó liền đi lên phòng đọc sách luôn.”

Cô nấu bếp nói.

“… Được rồi, tôi biết rồi, cô đi xuống đi.”

Đợi sau khi cô nấu bếp đi, Nguyễn Khánh Linh quật gối tứ lung tung, dường như cô đang muốn giải tỏa hết nỗi tức giận của mình.

Cô vẫn còn đang giận, vậy mà anh thì hay rồi, vẫn có thể đi đọc sách được.

“Đúng là không được điểm nào tốt cả!

Nói xong, cô liền ném điện thoại đi, lấy bộ quần áo ngủ rồi đi tắm.

Sau khi Nguyễn Khánh Linh tắm xong, cô đi vào phòng ngủ vẫn không thấy Phạm Nhật Minh đâu, nhưng bên ngoài đã tối đèn, cơm đặt trên bàn cũng đã nguội lạnh từ lâu.

Cô lau khô tóc, đi ra bật đèn, mặt sưng mày xỉa, nhìn qua là biết tâm trạng không  tốt.

Lúc nãy khi cô đi tắm, còn cố tình tắm lâu thêm một lúc, cô vốn tưởng rằng trong thời gian đó, Phạm Nhật Minh có lẽ đã đi vào phòng ngủ rồi, nhưng kết quả là đến bóng dáng cũng chẳng thấy đâu.

Nguyễn Khánh Linh mặt mày ủ rũ, lấy khăn quấn tóc lại.

Tức giận thì vẫn tức giận, nhưng mặt nạ thì vẫn phải đắp, nếu không thì không biết sẽ xuất hiện bao nhiêu là nếp nhăn.

Khánh Linh nằm tựa đầu vào thành giường, sau khi bôi kem dưỡng da xong, cô lại đắp mặt nạ, sau đó lại xem điện thoại.

Cô vừa mới mở điện thoại ra thì nhìn thấy tin nhắn của Lăng Huyền.

Vừa nhìn thấy nhiều tin nhắn như vậy, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy có chút kỳ lạ, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vừa mở tin nhắn ra xem, tin đầu là:

“Uầy uầy uầy, Khánh Linh ơi, cậu mau lên Facebook xem đi! Chủ tịch Phạm đúng là khiến người ta ngạc nhiên! Đằng sau còn thêm mấy cái icon nữa.”

Các tin tiếp theo đều là mấy tin khen Phạm Nhật Minh chiều chuộng, yêu thương vợ mình như thế nào khiến Nguyễn Khánh Linh càng xem càng thấy bối rối.

Cô hoàn toàn không hiểu được những tin mà Lăng Huyền gửi có ý gì.

Có điều, cô vẫn mở facebook ra, chỉ một lúc là đã lướt đến tin của Phạm Nhật Minh, cũng là tin duy nhất trên bảng tin của Phạm Nhật Minh.

Đối với tôi cô ấy không phải người thân ruột thịt, không phải là cơm ăn áo mặc, cô ấy là một khát vọng không bao giờ nhạt phai, một ước mơ cao đẹp giữa cuộc sống mệt mỏi, bộn bề lo toan.

Bức ảnh kèm theo là bức ảnh mà thời gian trước Phạm Nhật Minh dẫn cô đi chụp ảnh lúc mang bầu.

Trong bức ảnh, anh đang ôm cô, cô dựa vào lòng anh, hai người cười vui vẻ với nhau, ánh mắt người đàn ông ấm áp tràn ngập tình yêu.

Chỉ cần bức ảnh ấy thôi, là có thể nhìn ra được Phạm Nhật Minh yêu thương chiều chuộng vợ mình đến mức nào.

Nhìn thấy bức ảnh đó, có lẽ là do đứng ở góc độ người xem, nên Nguyễn Khánh Linh mới chợt phát hiện ra một điều, hóa ra, người đàn ông này lúc nhìn mình lại ấm áp dịu dàng đến như vậy.

Cái cảm giác này, làm sao có thể diễn tả được đây? Như thể là một vị thần cao cao tại thượng hạ phàm khiến con dân không khỏi kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK