Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 304

“Phạm Nhật Minh, Phạm Nhật Minh! Anh có đang nghe tôi nói không đấy?”

Nguyễn Khánh Linh thấy chàng trai trước mặt vẫn đang nhìn chằm chằm vào mình, nét mặt điềm đạm, hình như tâm hồn đang bay lơ lửng đâu đó, cô bĩu môi, hơi bất mãn vì không được chú ý.

Thế nhưng, đôi mắt đen láy của anh vẫn không rời khỏi cô, anh bất chợt lên tiếng hỏi: “Trước đây chẳng phải em từng nói muốn phỏng vấn người thành công trên thương trường đó sao? Sao em lại đi phỏng vấn nghệ nhân rồi?”

Nghe anh nhắc đến chuyện này, Nguyễn Khánh Linh thở dài, cô đáp: “Đúng thế, đúng là ngày trước tôi có nghĩ vậy, nhưng mà sau đó khi tôi suy nghĩ kĩ càng, những người thành công trên thương trường mà tôi quen biết rất ít.”

“Hơn nữa tôi lại không thân với họ, cũng ngại phải làm phiền đến họ.”

Nghe xong, Phạm Nhật Minh khẽ nhíu mày: “Em quen những ai, nói tôi nghe xem nào”.

Nguyễn Khánh Linh nghiêng đầu, nghĩ ngợi một hồi rồi liệt kê ra từng người một: “Lê Tuấn, bố của Lê Tuấn, còn cả Nguyễn Mạnh Cường, rồi Gavin, hình như hết rồi.”

“Đúng là rất ít…”

Nguyễn Khánh Linh không kìm được mà thở dài một hơi.

Ai ngờ lúc này chàng trai trước mặt cất giọng không lấy gì làm vui vẻ: “Anh thì không được à?”

Vốn dĩ Phạm Nhật Minh nghĩ sẽ đợi Nguyễn Khánh Linh chủ động nhắc đến tên mình, ai mà biết được trong số những người cô nói đến lại không hề có tên anh.

Anh đương nhiên sẽ không vui, cuối cùng không kìm được mà hỏi cô.

Ai ngờ Nguyễn Khánh Linh lại sững người, sau đó cô thì thầm: “Chẳng phải là anh không thích khoa trương hay sao?”

Phạm Nhật Minh nghe xong hơi giật mình, nhưng sự bất mãn khi nãy của anh lúc này đã dịu đi ít nhiều.

Dù gì thì cô gái này có suy nghĩ cho anh.

Thế nhưng, anh chăm chú nhìn cô, lại hỏi: “Thế còn người đầu tư thần bí kia đâu? Em chưa từng nghĩ đến việc phỏng vấn anh ta à?”

Ai ngờ, Phạm Nhật Minh vừa nói hết câu, trong nháy mắt nét mặt Nguyễn Khánh Linh liền trở nên mất tự nhiên, cô lập tức lắc đầu, liên tục nói 2 lần không được.

Phạm Nhật Minh nhìn cô, không hiểu sao anh lại cảm thấy phản ứng của cô có phần hơi quá khích, anh đang muốn hỏi thì Nguyễn Khánh Linh đã chấm dứt chủ đề nói chuyện: “Bây giờ em đã hẹn phỏng vấn Trần Quốc Nam rồi, có nói thêm về chuyện này nữa cũng không thay đổi được gì, vả lại, Trần Quốc Nam cũng rất được mà. ”

Lúc này Nguyễn Khánh Linh lại cầm con ngựa con trên tay lên nghịch ngợm: “Anh xem, anh ấy còn tặng quà cho em này.”

Nhìn cô gái trước mặt vì một chú ngựa con mà tâm tình vui vẻ đến vậy, Phạm Nhật Minh dù đang cố nín nhịn nhưng vẫn không kìm được mà lộ ra nụ cười trong ánh mắt.

Nguyễn Khánh Linh thật sự chẳng khác gì một đứa trẻ, người ta tặng cho một món quà là có thể khiến cô hào hứng đến thế kia.

Rõ ràng là ông chủ lớn Phạm Nhật Minh đã bỏ qua một vấn đề là thứ đồ này có giá trị vô cùng quý báu.

Ngày hôm sau, Nguyễn Khánh Linh bỗng nhận được điện thoại của Trần Quốc Nam, cô rất bất ngờ, còn tưởng là anh đột nhiên lại có thời gian rảnh rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK