Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1432

Vậy nên Hà Tử Ngưng phải càng cười tươi, đè nén ánh mắt chua xót lại, giơ chén nói với mọi người: “Nâng ly nào mọi người, tôi cũng sắp kết hôn rồi, hôm nay hầu hết những người ở đây đều đã tìm được nửa kia rồi, để ăn mừng thì tôi sẽ uống trước.”

Nói xong, Hà Tử Ngưng nâng chén uống cạn, nhưng đúng lúc này một bàn tay không biết ở đâu thò ra cướp mất lý rượu trên tay cô ta.

Sau khi Hà Tử Ngưng nhìn rõ chủ nhân của bàn tay thì cô ta lập tức nổi giận, nói với Hiên Viên Minh: “Này, sao anh lại lấy rượu của tôi?”

“Tôi cũng muốn uống rượu.”

Hiên Viên Minh uống cạn, nói như đúng rồi.

Hà Tử Ngưng bị dáng vẻ gây hấn này của anh ta chọc giận, xắn tay áo đi tới giành lại ly rượu: “Hiên Viên Minh, anh có bệnh à? Anh không có tay sao, không biết lấy ly khác à, đưa ly cho tôi.”

“Không đưa.”

Hiên Viên Minh cứ như là đang chọc giận Hà Tử Ngưng vậy, nói thế nào cũng không chịu trả lại ly cho cô ta.

Trái lại còn nhàn nhã rót cho mình một ly, đắc ý uống.

Thấy anh ta như vậy, Hà Tử Ngưng lại càng tức giận hơn, liếc mắt trợn Hiên Viên Minh.

Nếu không phải lúc này anh Nhật Minh đang ngồi bên cạnh thì cô ta đã nắm đứt tai của Hiên Viên Minh.

Cuối cùng Hà Tử Ngưng vẫn kiềm chế cơn giận, lại lấy một ly khác rót đầy rượu, hùng hổ nói: “Không trả thì không trả, anh không có tay nhưng mà tôi có, còn không biết tự rót sao?”

Vừa nói lại vừa nâng cốc uống.

Hiên Viên Minh liếc mắt nhìn Hà Tử Ngưng, ánh mắt có sự phức tạp không nói thành lời, giống như là muốn nói gì đó với cô ta, nhưng cuối cùng anh ta vẫn nhịn xuống, không nói gì.

Có vẻ như muốn xả giận, Hiên Viên Minh lại rót rượu uống một hơi vài ly.

Trong lòng Hà Tử Ngưng cũng không thoải mái, cũng uống không ít.

Một lát sau cô ta cần đi nhà vệ sinh, sau khi nói với những người trong phòng thì loạng choạng đi đến nhà vệ sinh.

Hà Tử Ngưng vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh đã va phải Hiên Viên Minh.

Cô ta còn nhớ ban nãy anh ta đã cướp ly rượu của mình, nên tất nhiên sẽ không có thái độ tốt.

Ban đầu Hà Tử Ngưng vốn không muốn nhìn thẳng mặt anh ta, lại không ngờ là Hiên Viên Minh trực tiếp chặn trước mặt cô ta, không cho cô ta đi qua.

Hà Tử Ngưng nổi nóng: “Làm gì vậy?”

Nhưng mà Hiên Viên Minh vẫn chỉ nhìn cô ta không nói gì, điều này khiến cơn giận của Hà Tử Ngưng dâng lên đầu.

Anh ta như vậy là đang định gây sự với mình sao?

Hà Tử Ngưng đẩy người đàn ông một cái, bực bội nói: “Hiên Viên Minh, hôm nay có phải anh uống nhầm thuốc không? Tôi làm gì anh à? Sao anh lại đối chọi với tôi chứ?”

Hiên Viên Minh bị đẩy một cái, cuối cùng không tiếp tục yên lặng nữa mà tiếng, anh ta nói: “Em không được kết hôn.”

“Mắc mớ gì? Anh nói không kết hôn là tôi sẽ không kết hôn sao? Xin hỏi anh là gì của tôi?”

Hà Tử Ngưng cười phì một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK