Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 451

Phòng tắm đã chuẩn bị sẵn những đồ dùng vệ sinh và những bộ quần áo để thay, khi cô ấy nằm trong bồn tắm, làn nước ấm nóng lan tràn lên cơ thể, cô ấy chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí, cuối cùng mới cảm giác thấy cơn ấm ức trong lòng đang dần dần tiêu tan được chút ít.

Cô ấy lấy khăn tắm lau lưng cho mình, nhưng lại không thể khống chế được mà nghĩ đến cảnh tượng Lê Tuấn vừa áp chế mình lúc nãy.

Tống Ngọc không khỏi cúi đầu nhìn xuống ngực của mình.

Lúc nãy anh ta đè mạnh như vậy, liệu có đè lép mất ngực của cô ấy rồi không?

Đột nhiên, vào thời điểm Tống Ngọc cúi đầu nhìn xuống, cô ấy bỗng chốc ngẩng đầu lên, trong lòng thầm mắng bản thân, rốt cuộc là mình đang suy nghĩ lung tung cái gì thế hả.

Nhưng mà Lê Tuấn thật sự là ức hiếp người quá đáng mà, anh ta không những quấy rầy buổi hẹn hò của cô ấy với Tử Cường, mà lúc nãy còn dám lợi dụng cô ấy.

Cô ấy phải nghĩ cách đối phó mới được.

Con ngươi của Tống Ngọc bắt đầu xoay chuyển, trong đầu cô ấy hiện lên vô số ý tưởng.

Cửa phòng tắm mở ra, Tống Ngọc mặc bộ đồ ngủ do bà Lê chuẩn bị bước ra ngoài, lộ ra đôi chân nhỏ trắng nõn nà.

Đôi mắt của cô ấy hướng về phía Lê Tuấn, nhưng cô ấy lại khẽ hừ một tiếng, rồi sau đó dời mắt đi chỗ khác.

Nhìn thấy phản ứng của Tống Ngọc, trong lòng Lê Tuấn cảm thấy khá là rầu rĩ, nhưng anh ta cũng không biết nên làm thế nào để xoa dịu cảm xúc của cô ấy lúc này, vì vậy anh ta cũng trầm mặc.

Anh ta đứng dậy chuẩn bị đi vào phòng tắm, lúc này anh ta đang đưa lưng về phía Tống Ngọc.

Tống Ngọc liền nắm bắt thời cơ, bổ nhào mà lên.

Tính cảnh giác của Lê Tuấn rất cao, khi Tống Ngọc đến gần, anh ta liền phát giác được mà âm thầm thở dài một hơi, trong lòng thầm nghĩ lần này mình phải cho cô bé này một sự cảnh cáo mới được.

Ban đầu Tống Ngọc chỉ muốn lén lúc tấn công Lê Tuấn từ phía sau và quàng tay qua cổ anh ta, cũng phải bắt anh ta nếm trải mùi vị đó.

Cuối cùng, Tống Ngọc cũng không biết như thế nào, mà cổ tay cô ấy chợt lạnh ngắt. Sau khi bị Lê Tuấn bắt lấy, cô ấy bỗng chốc cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó cô ấy bị người dùng sức ném mạnh xuống giường. May mà giường mềm, cô ấy không đau lắm, chỉ là bị ngã xuống có chút chóng mặt.

Cô ấy còn chưa hoàn hồn lại, thì đột nhiên có một người đè lên trên người cô ấy.

Lê Tuấn chống hai tay, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cô ấy.

“Tống Ngọc, em còn muốn đùa giỡn sao?”

Giọng nói của Lê Tuấn vốn rất dịu dàng, thêm với việc anh ta cố ý hạ thấp giọng lại, Tống Ngọc có một phút chốc thẫn thờ, thế mà cô ấy lại nghĩ rằng lời nói của anh ta lại như lời nỉ non giữa đôi tình nhân đang yêu nhau.

Mà lúc này, sau khi người phụ nữ tắm rửa sạch sẽ xong, mùi thơm từ cơ thể cũng xộc vào mũi anh ta.

Bởi vì lúc nãy vừa mới xoay vòng, lúc này Tống Ngọc đang nằm ở dưới người anh ta, cổ áo hình chữ v bị kéo lệch đi, lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết.

Mà khuôn mặt của Tống Ngọc, cũng không biết là bị hơi nước xông đỏ hay là vì lý do nào khác, lúc này hai má cô ấy đỏ bừng lên, nhìn trông đặc biệt đáng yêu.

Cho dù Lê Tuấn có ngay thẳng như thế nào đi chăng nữa, nhưng anh ta vẫn là một người đàn ông, khó tránh được bắt đầu có phản ứng, đôi mắt của anh ta trở nên sâu sắc hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK