Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 839

Rất dễ để nhận thấy anh trong đám đông, dường như trên người anh có một ánh sáng chói lọi, bất kể anh làm gì thì đều có thể ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả các phụ nữ có mặt.

Vừa rồi đúng lúc Ôn Thục Nhi đang ở cùng với người bạn thân của cô ta.

Bạn thân của cô ta quê gốc ở  Lâm Đồng, nhà cô ấy mở công ty cũng có chút tiền nên được mời tham dự.

Người bạn thân đó nhìn theo ánh mắt của Ôn Thục Nhi thấy cô ta đang nhìn chằm chằm vào một người đàn ông xa lạ nên cô ấy cũng tò mò nhìn theo, vừa nhìn thấy Phạm Nhật Minh trong lòng liền cảm thấy rung động.

Người đàn ông đó là ai vậy? Cô ta chưa từng thấy người đàn ông nào có khí chất cao quý như vậy, nhìn y phục của anh ấy mà xem từ đầu đến chân ngay cả cà vạt hàng hiệu cũng là xa xỉ nhất.

Những người đàn ông giàu có ở Lâm Đồng này hoàn toàn không cùng đẳng cấp với anh.

Lúc này cô ta liền đảo mắt rồi giả vờ thản nhiên đề cập: “Aya, cậu có biết người đàn ông đó là ai không?”

Ôn Thục Nhi nghe cô ta nói như vậy cũng không nghĩ nhiều, chỉ là có chút xúc động nói: “À anh ấy chính là cậu chủ nhà họ Phạm mà tớ đã nói với cậu lúc trước rồi đấy.”

Nghe vậy sắc mặt của người bạn thân hơi thay đổi, vẻ mặt thoáng biến sắc nhưng cố ý che giấu không để Ôn Thục Nhi chú ý.

Vốn dĩ Ôn Thục Nhi muốn nói thêm vài điều về người đàn ông đó nhưng lúc này Lý Đức Sơn đã đi giao lưu trở lại, trên tay ông ta cầm hai ly sâm panh nở một nụ cười trông rất khó chịu.

Ít nhất thì Ôn Thục Nhi cũng rất ghét người đàn ông trung niên béo ú này.

Nhưng bây giờ Lý Đức Sơn hiện là nhà tài trợ của cô ta nên cho dù có chán ghét thế nào cô ta cũng chỉ có thể nhịn không được lộ ra ngoài và phải giả vờ rất vui vẻ để lấy lòng ông ta.

“Đức Sơn, anh bàn chuyện tốt chứ? Em đợi anh lâu lắm rồi đấy!”

Giọng nói nhẹ nhàng quyến rũ đến tận xương tủy.

Trước đây Lý Đức Sơn đã từng tiếp xúc với rất nhiều phụ nữ gợi cảm nhưng ít có phụ nữ nào xinh đẹp hơn cô ta và quan trọng nhất là…  người phụ nữ này tuy có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng cảm giác khi ở trên giường thì… thật sự xuất thần, đây cũng là lí do tại sao Lý Đức Sơn luôn đưa cô ta đi cùng.

Tình cảm vừa đủ, ông ta cũng tự nhiên mà có tình cảm.

Lý Đức Sơn đặt ly rượu lên đôi môi đỏ mọng của cô ta, Ôn Thục Nhi mỉm cười rồi thuận tay uống cạn ly rượu.

“Haha đi thôi! Cùng anh uống vài ly nào!”

Lý Đức Sơn vui vẻ, bàn tay mập mạp sờ lên mặt cô ta sau đó vòng qua eo của người phụ nữ, hai người cùng nhau đi tới quầy rượu.

Mặc dù trên mặt Ôn Thục Nhi nở nụ cười nhưng trên mặt cô ta cũng không tự chủ được mà thoáng hiện lên một chút chán ghét…

Thật là kinh tởm…

Người bạn thân của Ôn Thục Nhi nhìn hai người họ mà không khỏi cong môi lên, có chút hả hê, may mà trong nhà có tiền nên không cần đi theo cùng ông già bụng bự lớn tuổi đến mức có thể làm bố của cô ta.

Ngoài ra…

Ánh mắt của cô ta đang nhìn về phía Phạm Nhật Minh đứng cách đó không xa, trên mặt lóe lên một vài tia sáng và cả vài phần tự tin.

Cô ta có một nền tảng gia đình tốt và cô ta nghĩ rằng cô ấy trông đẹp hơn Ôn Thục Nhi nên đương nhiên là có khả năng cạnh tranh cao hơn Ôn Thục Nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK