Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 828

Nguyễn Khánh Linh trông thấy Trần Hữu Nghị thì thuận miệng nói một câu: “Đúng rồi, anh Hữu Nghị, Huyền đã quay trở lại trường học dạy học rồi, tôi nói một tiếng với anh.”

Nói xong, cô còn nháy mắt ra hiệu với Trần Hữu Nghị, bảo anh ta nắm chắc.

Trần Hữu Nghị là người như thế nào, vừa nhìn phát đã hiểu ám hiệu của cô, cười gật đầu.

Anh ta và Phạm Nhật Minh liếc nhìn nhau, ánh mắt của người đàn ông này vẫn bình thản, anh gật đầu một cái, Trần Hữu Nghị lập tức mặc quần áo vào đi ra ngoài.

Lăng Huyền không hề biết rằng bạn thân của cô ấy đã hoàn toàn bán cô ấy cho một người đàn ông khác.

Khi cô ấy kết thúc tiết học thì đã là giữa trưa rồi.

Cái tiết học này chính là tiết học xấu hổ nhất cô ấy từng dạy từ trước đến giờ.

Mà tất cả những thứ này đều do cái chuông điện thoại ngây thơ đó hại! Khiến cho nguyên một tiết học, cô ấy đều cảm giác ánh mắt những học sinh kia nhìn cô ấy không hề giống bình thường.

Cô ấy vẫn chờ đến cuối cùng rồi mới rời đi.

Ngay khi cô ấy đang thu dọn đồ đạc muốn rời đi, có một giọng nói của học sinh nam gọi cô ấy lại.

“Thưa cô, em có chuyện muốn nói với cô.”

Lăng Huyền dừng bước, quay đầu nhìn lại.

Cô ấy có chút ấn tượng với học sinh nam kia.

Dáng dấp cao gầy, bên trong mặc áo len đen và khoác áo sơ mi ở bên ngoài, quần cũng mặc quần thể thao, dáng dấp sạch sẽ, thuộc loại hình chàng trai sáng chói.

Sở dĩ Lăng Huyền có ấn tượng với cậu ta, đó là bởi vì bình thường ở trên lớp, cậu ta luôn luôn là người nghiêm túc nghe giảng.

Hơn nữa, còn rất hiểu biết.

Không sai, Lăng Huyền cảm giác học sinh này rất hiểu biết, cô ấy là giáo viên dạy văn, cho dù cô ấy ở trên lớp đặt câu hỏi gì thì học sinh nam này đều có thể trả lời được.

Điều ấy khiến cô ấy có ấn tượng sâu sắc.

“Có chuyện gì sao?”

Lăng Huyền cười rất ôn nhu, giống như là một người giáo viên hiền lành.

Lúc này, chỉ thấy trên mặt thằng nhóc này có chút mất tự nhiên, ánh mắt cũng lơ lửng không cố định, giống như không dám nhìn thẳng vào mắt cô ấy.

Lăng Huyền còn tưởng rằng thằng nhóc này làm sai bài tập hoặc là làm sai chuyện gì cho nên bộ dáng mới chột dạ như thế.

Nhưng câu nói tiếp theo của cậu ta khiến cô ấy lập tức bị kinh ngạc, đứng sững sờ tại chỗ một lúc lâu vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

“Cô Lăng Huyền, em… Em thích cô… Từ rất lâu rồi…”

Thi…. Thích cô ấy? Cô ấy là giáo viên đó trời!

Định chơi tình yêu cô trò ư?

Mặc dù khi Lăng Huyền đang du học ở nước ngoài. Cô ấy đã được chứng kiến rất nhiều chuyện còn kinh dị hơn cả thầy trò yêu nhau, nhưng mà bây giờ đang ở trong nước, hơn nữa nó còn xảy ra trên người cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK