Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1632

Chỉ cần công bố thông tin phạm tội của Tưởng Vinh Hoa thì toàn bộ mọi chuyện đều trở nên đơn giản như vậy…

“Đi đi.” Người đàn ông thản nhiên nói, không tiếp tục nhìn anh ta nữa.

“Vâng, vâng, vâng, tôi đi đây!”

Tuấn Khải vô thức nhìn vào trong cửa sổ, hỏi: “Tổng giám đốc Minh?”

Lúc này, giọng nói của Phạm Nhật Minh truyền ra từ cửa kính xe: “Để hắn ta đi.”

“Tổng giám đốc Minh, vì sao anh lại thả hắn ta đi?”

Tuấn Khải thật sự không nghĩ ra, anh ta không nhịn được mà hỏi.

Phạm Nhật Minh nhìn anh ta một cái. Trước khi cửa kính xe khép lại, anh nói một câu: “Tôi có dự tính riêng.”

“Vâng.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tuấn Khải cũng không thể tiếp tục nói được gì mà chỉ có thể đồng ý. Sau đó, anh ta đưa mắt nhìn xe của Phạm Nhật Minh rời đi.

Chờ đến khi Phạm Nhật Minh giải quyết xong những chuyện này cũng vừa kịp lúc anh lái xe đi đón cô gái nhỏ tan làm.

Tuy nhiên, khi Nguyễn Khánh Linh ngồi vào trong xe của anh thì cô không khỏi cau mày, nụ cười trên mặt cô hơi cứng đờ.

Những ngược lại, Phạm Nhật Minh cũng không chú ý đến điều này. Ánh mắt anh quan sát kính chiếu hậu để chuẩn bị lùi xe.

Nguyễn Khánh Linh cũng không biểu hiện ra ngoài, chiếc mũi của cô khẽ nhúc nhích. Sau khi chắc chắn bản thân ngửi thấy mùi nước hoa của người phụ nữ khác, đôi mắt đen láy của cô liền nheo lại.

Người đàn ông đã làm gì vào chiều nay?

Mặc dù Nguyễn Khánh Linh không hề nghi ngờ Phạm Nhật Minh, nhưng khi cô nghe thấy mùi hương của người phụ nữ khác xuất hiện trên cơ thể người đàn ông của mình, sự ghen tuông ở trong lòng vẫn không thể nhịn được mà xuất hiện.

Chỉ có điều, Nguyễn Khánh Linh đã che giấu cảm xúc của mình một chút.

Cô cười và sau khi nói vài câu bình thường với người đàn ông thì cô tỏ vẻ như vô tình đề cập đến: “Chồng à, anh làm gì vào chiều nay?”

“Đi giải quyết một số việc.”

Phạm Nhật Minh bình tĩnh đáp, sắc mặt không hề thay đổi.

“Thật sao? Chuyện có quan trọng không?” Nguyễn Khánh Linh tiếp tục hỏi.

Lúc này, Phạm Nhật Minh nghiêng đầu sang nhìn cô một cái, chỉ có điều anh đã nhanh chóng xoay đầu trở lại, nhưng lông mày của người đàn ông cũng vô tình nhướng lên, trong mắt lóe lên sự vui vẻ.

Cô nhóc này lại ghen rồi.

Có thể là cô đã nhìn thấy những thứ gì đó, nhưng vì sao cô lại nhận ra được điều đó?

Phạm Nhật Minh vẫn tương đối tò mò đối với vấn đề này.

Ngoài miệng người đàn ông vẫn đáp: “Vẫn ổn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK