Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 821

Nhà của anh ta ở ngay bên trong một khu dân cư bình thường ở phía Đông thành phố, Trung Huy và Lâm Đỗ Nhã đóng giả làm người giao thức ăn, sau khi tiếng chuông cửa vang lên, nhưng một lúc lâu sau vẫn không có ai ra mở cửa.

Lâm Đỗ Nhã không thể nhịn được nữa, cô ấy vụng trộm nhích lại gần người đàn ông, nhỏ giọng nói: “Không phải là anh ta không có nhà đấy chứ?”

Cô ấy vừa dứt lời, từ bên trong nhà có giọng nói truyền ra: “Ai đó?”

Giọng nói rất cảnh giác,

“Giao đồ ăn.”

“Để ở cửa đi.”

Người ở bên trong lại lần nữa trả lời.

“Được.”

Trung Huy đồng ý, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho Lâm Đỗ Nhã trốn đi, anh ấy cũng lùi sang bên cạnh hai bước, xác định là thoát khỏi tầm nhìn của mắt mèo mới dừng lại.

Trung Huy làm một cử chỉ giữ im lặng với Lâm Đỗ Nhã.

Lâm Đỗ Nhã rất thông minh, nhanh chóng đoán ra được người đàn ông muốn làm gì.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang đóng chặt kia, không hiểu sao cảm thấy rất khẩn trương, còn có một ít hưng phấn khó kiểm soát,

“Cạch….”

Đột nhiên, cánh cửa kia từ từ mở ra trước mặt bọn họ.

Ánh mắt Trung Huy nhìn chằm chằm vào khe hở cửa nhỏ kia, cơ thể căng cứng, dùng sức chuẩn bị hành động.

Ngay khi có một bàn tay thò ra từ trong khe cửa, Trung Huy ra tay cực nhanh, dù sao Lâm Đỗ Nhã căn bản cũng không nhìn thấy rõ.

Người bên trong bị bắt lại, anh ta lập tức giằng co, Trung Huy nhân cơ hội một phát đá bay cửa phòng, trên tay dùng sức kéo người bên trong phòng kia ra, hai người ở ngoài cửa đánh nhau.

Tuy nhiên, Trung Huy đã nhanh chóng chế trụ được người đàn ông kia.

Anh ấy nhìn người ở trước mặt, nhíu mày.

Anh ấy vốn cho rằng người có thể đánh vào hệ thống của nhà họ Phạm ít nhiều gì thì cũng phải là một hacker có tuổi có tư lịch, nhưng mà người đang bị anh ấy chế trụ này hoàn toàn không giống như những gì anh ấy tưởng tượng.

Thậm chí người này trẻ đến nỗi khiến Trung Huy kinh ngạc, không chỉ anh ấy, đến cả Lâm Đỗ Nhã sau khi nhìn thấy cũng bị kinh ngạc một lúc.

Là cậu ta sao?

Trung Huy hỏi Lâm Đỗ Nhã.

Cô ấy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hacker một lát, có chút chắc chắn, mà cũng có chút không chắc chắn.

“… Chắc là vậy, nhưng mà bố tôi từng nói qua, tuổi tác của tên hacker này không lớn.”

Chỉ là, cô ấy không ngờ rằng, hóa ra tuổi tác không lớn trong miệng bố lại trẻ như vậy à?

Hình như là còn chưa trưởng thành nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK