Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 865

“Này, tại sao anh lại ở đâu?”

Trung Huy nghe thấy giọng nói của cô ấy vô thức quay đầu nhìn lại, nhất thời giật mình.

Bình thường người phụ nữ này phần lớn sẽ mặc quần áo bình thường, bộ dáng chưa trải sự đời, mặc dù lúc đó anh ấy đã biết là cô ấy đẹp, nhưng mà hôm nay, khi trông thấy cô ấy mặc lễ phục dạ hội, trên mặt trang điểm, anh mới giật mình, hóa ra cô ấy lại đẹp như thế vậy….

“Tôi tới làm vệ sĩ cho Tổng giám đốc Phạm.”

Trung Huy nói rất bình thường, không hề cảm thấy xấu hổ khi nói ra thân phận vệ sĩ của mình.

“Thật sao? Tổng giám đốc Phạm nào? Phạm Nhật Minh hay là Phạm Hoàng Anh, hay là Phạm Thành?”

Lâm Đỗ Nhã nói tên bọn họ rất trôi chảy, hiển nhiên là hiểu biết không ít về nhà họ Phạm.

Trung Huy nhìn cô ấy một cái: “Phạm Nhật Minh.”

Lúc này, Lâm Đỗ Nhã giống như là chợt nhớ ra cái gì đó, nói: “Em nhớ ra rồi, cái công ty lần trước anh dẫn em đến có phải là một chi nhánh của tập đoàn nhà họ Phạm không, anh đi theo anh ta làm việc sao?”

“Ừm.”

Trung Huy gật đầu.

Lúc này, Lâm Đỗ Nhã cười hai tiếng, cảm khái nói: “Cho dù như thế nào, có thể gặp anh ở đây, em cảm thấy rất vui.”

Nhìn thấy dáng vẻ không che giấu, cũng không làm bộ của người phụ nữ này, Trung Huy cuối cùng cũng không thờ ơ với cô ấy nữa, trong giọng nói của anh có chút nhiệt độ: “Ừm.”

Giọng nói của anh ấy vừa rơi xuống, Lâm Đỗ Nhã lại nhìn xung quanh.

Cô ấy rất quen thuộc với cái tính cách lạnh như băng này của Trung Huy, cũng không cảm thấu có gì không vui.

“Anh nhảy với em một điệu đi?”

Đột nhiên, Lâm Đỗ Nhã kiễng chân, nói khẽ vào tai Trung Huy.

Hương thơm tao nhã trên người cô ấy bay vào mũi anh ấy.

Bỗng nhiên, hai tai Trung Huy có chút đỏ, anh ấy vô thức lùi lại một bước, từ chối nói: “Không được, tôi còn có nhiệm vụ.”

“Ai da, nhảy một điệu cũng không mất bao nhiêu thời gian, anh xem kìa, tất cả mọi người đều đang khiêu vũ, anh nhảy với em đi, nếu không em sẽ rất chán.”

Lâm Đỗ Nhã vô thức làm nũng với người đàn ông.

Cô ấy thấp hơn Trung Huy rất nhiều, cho dù có kiễng chân lên thì cũng chỉ cao đến cằm anh ấy mà thôi.

Trung Huy cụp mắt nhìn đôi mắt trong veo của người phụ nữ, trong lòng hơi rung động, thế là anh hơi do dự một chút, trong mắt hiện lên một tia động lòng.

Nhưng mà, ngay khi Trung Huy đang do dự, Lâm Đỗ Nhã đã không kịp chờ nắm lấy tay của anh ấy, kéo anh ấy chạy về phía vũ trường.

Hà Thanh nhìn chằm chằm vào bọn họ, nhìn hai người bọn họ bước vào sàn nhảy, cuối cùng, tầm mắt của cô ta càng lúc càng nóng, càng ngày càng oán hận cùng bi thương.

Người đàn ông không chỉ một lần cứu cô ta khỏi móng vuốt của ma quỷ, người đàn ông cô ta cho rằng có thể dựa vào, bây giờ lại dễ dàng bị người phụ nữ khác lôi đi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK