Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1446

Nhưng mà Trung Huy không cảm thấy thoải mái như cô ta, tuy là trước đó anh ấy đã từng ôm cô ta rồi, nhưng mà không lần nào giống lần này, yên tĩnh đến mức như cả thế giới này chỉ còn lại hai người bọn họ.

Đây cũng là lần đầu tiên Trung Huy cảm nhận được cuộc sống tươi đẹp.

Ánh mắt người đàn ông vẫn luôn nhìn vào gương mặt lớn khoảng bàn tay lúc này đang được hơi nước xông hồng hào, môi cũng căng mọng khiến người ta không nhịn được muốn âu yếm.

Từ nhỏ Trung Huy đã luyện võ, khoảng thời gian đi theo Phạm Nhật Minh này, âm thầm xử lý giúp anh không ít người, anh ấy thường thấy sự chết chóc và máu tươi, đôi tay đã dính rất nhiều máu tươi.

Trước đó anh ấy chưa từng cảm thấy cuộc sống này có gì không tốt.

Nhưng mà lúc Lâm Đỗ Nhã đang nằm trong ngực mình, anh ấy lại có cảm giác thay đổi.

Có lẽ cuộc sống thế này mới thật sự là điều anh ấy muốn.

Ngay lúc Lâm Đỗ Nhã đang nghỉ ngơi, trong lòng Trung Huy suy nghĩ rất nhiều.

Sau một đêm này, cái nhìn của anh ấy về cô gái trong lòng ngực lúc này dường như đã thay đổi không ít.

Một lúc lâu sau, Lâm Đỗ Nhã tỉnh, cô mơ mơ màng màng mở to mắt, giọng còn hơi mơ màng, trông như một đứa trẻ vậy.

“Hiện tại là mấy giờ?”

Lúc Trung Huy lên tiếng đáp, giọng nói cũng không nhịn được hơi mềm xuống.

“Tôi muốn uống rượu.”

Cô gái trong lòng bỗng nhiên nói.

Trung Huy sửng sốt, nghĩ đến dáng vẻ say rượu lần trước của cô, hơi nhíu mày nói: “Không được uống rượu thường xuyên.”

“Tôi muốn uống! Anh mau lên đi, lấy cho tôi chút rượu đến đây.”

Nói xong, Lâm Đỗ Nhã vươn tay nhỏ bé, đẩy ra anh ra ngoài.

Không còn cách nào, Trung Huy lại phải vì lời trước đó đã hứa với cô, chỉ đành đứng dậy đi lấy rượu.

Sau khi Lâm Đỗ Nhã báo anh ấy biết vị trí để rượu xong thì lập tức thoải mái nằm xuống.

Lúc này, Trung Huy nghĩ thầm, cô chủ Lâm này sao lúc ngủ ngoan như thế, thức dậy thì lại đỏng đảnh không chịu được thế chứ.

Tuy rằng không muốn để Lâm Đỗ Nhã uống rượu, nhưng lúc lấy rượu ra, vẫn hâm nóng lại kỹ càng, hơn nữa còn lấy rượu mơ có độ không quá nặng.

Trung Huy trở lại cạnh suối nước nóng, lần này, anh không đi xuống lần nữa, mà chỉ đưa ly cho Lâm Đỗ Nhã.

“Uống ít thôi.”

Trung Huy nhắc nhở nói.

Nghe vậy, Lâm Đỗ Nhã cười tươi, gật gật đầu: “Được.”

Thừa dịp cô đang uống rượu, Trung Huy ngồi xuống ghế nằm bên cạnh, lấy di động ra xem một số tài liệu.

Đa số đều là báo cáo về việc giá cổ phiếu ổn định từ mấy CEO của công ty con gửi qua cho anh.

Dù sao, ngày hôm qua dưới sự trợ giúp của Lâm Đỗ Nhã, tất cả những tin tức phản đối có liên quan tới tập đoàn nhà họ Phạm đều đã được xóa bỏ hết rồi, tất nhiên giá cổ phiếu cũng dần ổn định lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK