Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 804

Sau đó, Nguyễn Khánh Linh vội ra hiệu với Trần Hữu Nghị, cô cũng không cho mỗi người một tờ giấy có số, nhưng mà, khi mọi người thấy cô ra hiệu với Trần Hữu Nghị, liền biết cô gian lận rồi.

Nhưng mà những người đàn ông ở đây cũng không quan tâm.

Mia là một người ngay thẳng, vừa nhìn thấy hành động “hợp mưu” như vậy, cô liền nhếch nhếch môi muốn nói, lại bị Giang Đức bịt mồm lại, anh ta nhỏ tiếng nói vào bên tai cô ấy: “Cô đừng lắm miệng, không nhìn thấy vợ chồng người ta đang mâu thuẫn à?”

“…”

Mia liếc mắt trắng một cái, lúc này không nói thêm gì nữa.

Kết quả đương nhiên là Lăng Huyền lấy số ngẫu nhiên chính là Trần Hữu Nghị.

Đương nhiên khi cô ấy nhìn thấy Trần Hữu Nghị cầm tờ giấy kia trên ta, không khí liền có chút xấu hổ.

Lúc này trong lòng cô ấy cũng đang xoay mòng mòng, không ngờ được là lần này lại trùng hợp như vậy.

Từ lần ăn cơm ở nhà ăn, sau khi cô ấy cố ý làm mấy chuyện mờ ám với Thẩm Lăng, Trần Hữu Nghị giận dữ rời đi, sau đó mấy ngày liền không xuất hiện tiếp, cô ấy cảm thấy là anh ta thất vọng với mình, anh ta không bao giờ đến tìm mình nữa.

Quả nhiên, sau đó mấy ngày liên tiếp, Trần Hữu Nghị cũng không xuất hiện lại.

Cho đến hôm nay, lại gặp anh ấy ở bữa tiệc này.

Nói thật, ngay từ đầu, lúc Lăng Huyền nhìn thấy anh ta, ít nhiều cảm xúc cũng có chút tung tăng, nhưng mà cô ấy cũng không biết mình đang tung tăng cái gì, nhưng mà lại nghĩ đến chuyện anh ta làm trước đây, cô ấy lại cố ép mình không nhìn anh ta, trực tiếp lơ anh ta đi.

Nhưng mà lần này chơi trò chơi, lại trùng hợp như vậy, cô ấy mạo hiểm liền bốc đến được anh ta.

Ngay lúc này, trong lòng Lăng Huyền vui buồn đan xen, không biết là chán ghét anh nhiều hơn một chút, hay là căng thẳng hơn một chút.

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh nói.

Cô giả vờ suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Như vậy đi, hai người ôm nhau năm giây là được.”

Nói xong, cô còn đặc biệt hùng hồn mà nói: “Sao nào? Có đơn giản không?”

“…”

Lăng Huyền và Trần Hữu Nghị đều không nói gì.

Ngược lại Phạm Nhật Minh, nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của người phụ nữ, trong lòng lại càng thêm ngứa, thật muốn ôm cô lại mà hôn một cái mới thỏa mãn.

Trần Hữu Nghị vốn tưởng rằng, việc mạo hiểm này sẽ bị Lăng Huyền từ chối, nhưng cô ấy không làm vậy.

Đây cũng là lần đầu tiên, Lăng Huyền nhìn mình ở trong bữa tiệc.

Trong ánh mắt của cô ấy có chút cảm xúc mà anh ta không rõ lắm, điều này làm cho anh ta không khỏi có chút hoảng hốt.

Trần Hữu Nghị chủ động đi ra, đi đến bên cạnh chỗ Lăng Huyền, lúc này người phụ nữ cũng đứng dậy.

Hình như anh ta có chút kiêng kị chuyện đêm hôm đó chưa được cô ấy đồng ý mà đã xảy ra quan hệ, vì vậy lần này, anh ta cẩn thận mà hỏi: “Tôi… có thể ôm cô được không?”

Hai người nhìn nhau.

Bầu không khí căng thẳng khiến cho người khác cũng thấy trầm mặc, cuối cùng Lăng Huyền gật đầu.

Trần Hữu Nghị vươn tay ra, ngay giây phút ôm cô ấy vào lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK