Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1076

Nhìn dáng vẻ ghen tuông mà tủi thân đến mức mắt đổ hồng.

Phạm Nhật Minh không hề cảm thấy cô phiền phức mà còn mềm lòng đến rối tinh rối mù, động tác của anh vô cùng ôn nhu lau nước mắt cho cô.

“Cô ấy là con gái của bạn thân của mẹ anh. Bọn anh là bạn học thời cấp hai. Từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau. Sau đó cô ấy ra nước ngoài học đại học thì không liên lạc nữa. Mấy hôm trước cô ấy mới về nước, hai ngày nay ở Nha Trang tìm bạn bè chơi, bọn anh tình cờ gặp nhau, sau đó cô ấy liền đi theo tới công ty anh.”

“Buổi tối anh đúng là đã đưa cô ấy về nhà. Nhưng mà anh cũng để tài xế đưa, sau khi nhìn cô ấy lên xe, anh đã lập tức đến đây với em.”

Âm thanh Phạm Nhật Minh giải thích với cô còn mang theo vài phần an ủi cùng dỗ dành.

Chỉ cần cô khóc anh sẽ cảm thấy hoảng hốt.

Nguyễn Khánh Linh nghe anh giải thích, trong lúc nhất thời biểu cảm thay đổi liên tục.

Phạm Nhật Minh giải thích, cô giống như tin tưởng vô điều kiện. Thì ra cô gái kia là bạn hồi nhỏ của anh. Chẳng trách hai người lại thân nhau như vậy.

Hơn nữa, suy nghĩ kỳ lại cô gái ấy hình như cũng chỉ nắm tay anh chứ không làm gì khác nữa.

Ngay khi Nguyễn Khánh Linh thất thần, Phạm Nhật Minh cho rằng cô vẫn không tin, nên tiếp tục giải thích: “Cô ấy có bạn trai rồi. Hơn nữa lần này về nước là để kết hôn.”

“Cô ấy sắp kết hôn?”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh lại bị thu hút sự chú ý.

“Ừm, bây giờ tin rồi chứ?”

Phạm Nhật Minh cũng không nói quá nhiều chuyện về cô gái kia.

Điều anh quan tâm là cô có tức giận nữa không.

Nghe Phạm Nhật Minh giải thích, Nguyễn Khánh Linh đương nhiên không còn tức giận nữa. Chỉ là cô hơi ngượng ngùng, tự biết lúc nãy mình đã gây chuyện vô lý.

Thấy cô cúi đầu không nói lời nào, Phạm Nhật Minh biết cô tin rồi.

Anh im lặng cười, cũng không nỡ làm cô xấu hổ. Vì thế, anh liền tìm chuyện nói: “Tối nay em tới công ty anh à?”

Nguyễn Khánh Linh gật gật đầu: “Ừm.”

“Đến làm gì?”

Phạm Nhật Minh hơi tò mò, vì lúc anh họp cô có gọi điện cho anh không ít lần, nhưng vì anh đang tức giận nên không nghe điện thoại.

Bây giờ hai người nói ra, anh lại tò mò muốn biết lúc đấy cô muốn tìm anh làm gì?

Chẳng lẽ định giải thích với anh?

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy nói ra không hay lắm, nhưng mà cô vẫn mở miệng nói: “Vốn, em định đến xin lỗi anh, còn mua bữa tối, chủ yếu là muốn nói chuyện giữa em và Mạch Phong Trần.”

Nghe thấy cô mua bữa tối, Phạm Nhật Minh liền nhìn xung quanh, tìm kiếm bữa tối trong miệng cô, lại không tìm thấy.

Anh hỏi: “Còn bữa tối em mua thì sao?”

Đúng lúc anh vẫn chưa ăn gì. Vừa rồi tan tầm đã đi thẳng đến khách sạn của cô. Vốn định nói rõ với cô rồi đi ăn tối, ai biết cô sẽ hiểu lầm quan hệ giữa anh và  Tử Ngưng.

Bây giờ nghe cô nhắc đến, Phạm Nhật Minh cảm thấy anh hơi đói bụng rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK