Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 724

Nguyễn Khánh Linh giật mình, vội vàng giữ chặt tay anh lại, nói: “Nhật Minh, không được. Không lẽ anh quên lời bác sĩ dặn rồi sao?”

Hai ngày trước lúc cô đến bệnh viện, bác sĩ có nói hai người ít nhất trong vòng một tháng không được sinh hoạt vợ chồng, nhưng mà hiện tại còn chưa hết một tháng mà.

Ai ngờ cô vừa nói đến chuyện này, sắc mặt Phạm Nhật Minh lập tức u ám đi mấy phần, anh tạm thời dừng động tác, giải thích với Nguyễn Khánh Linh.

“Bác sĩ lúc trước chính là người của Phạm Thành, lần đó cũng là Phạm Thành dặn bà ta nói mấy lời như vậy.”

“Hả? Vì sao lại vậy chứ?”

Nguyễn Khánh Linh ngạc nhiên.

“Ông ta biết chuyện của vợ chồng chúng ta gần đây, ông ta sợ chúng ta có con trước mà con của ông ta lại chưa có được cho nên mới tìm bác sĩ đến cố ý nói những lời này.”

“Sao anh biết được hay vậy?”

Nguyễn Khánh Linh lại hỏi, cô có cảm giác chuyện này quá bí hiểm?

Phạm Thành ấy vậy mà có thể làm ra những chuyện này sao?

Phạm Nhật Minh mím môi, trong mắt có chút mờ mịt nhưng lại mang theo sự lạnh lùng trào phúng, anh nói: “Lúc trước anh không biết, là do anh không kiểm tra, chỉ cần anh kiểm tra thì không có gì có thể lừa gạt được.”

Nghe anh nói những lời như vậy, mặc dù cảm giác những lời này có chút tự phụ, nhưng Nguyễn Khánh Linh nghĩ lại, sự thật quả nhiên là như vậy.

Thế lực của Phạm Nhật Minh lớn mạnh như vậy, muốn tra cái gì mà không tra được.

Cô đột nhiên lại muốn nói đến một vấn đề liên quan: “Trước đây em bị đau bụng có phải cũng là do ông ta ra tay đúng không?”

Lúc này, Phạm Nhật Minh thân mật hôn lên môi cô, ánh mắt anh vô cùng ôn nhu, nói: “Cái này cũng có thể, nhưng mà bây giờ điều em nên quan tâm không phải là cái này.”

Nói xong động tác trên anh lại bắt đầu, rất nhanh đã cởi hoàn toàn cúc áo trên người cô gái kia.

Có lẽ là bởi vì không có cố kỵ hoặc có lẽ bởi vì đã một thời gian dài anh không được chạm vào cô cho nên lúc này đây khi Phạm Nhật Minh gấp rút nói mấy lời khiến cho cô không nhịn được mà đỏ mặt, khiến cho cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Nhưng Phạm Nhật Minh sợ thân thể của cô không chịu được cho chỉ làm hai lần rồi dừng lại.

Anh ôm cô vào trong ngực, ôm thật chặt, để đầu cô có thể gối lên lồng ngực anh, hai người lắng nghe tiếng hít thở của nhau, trong khoang máy bay lúc này, không khí vô cùng thật sự yên tĩnh và ấm áp.

Nguyễn Khánh Linh nằm trong lòng Phạm Nhật Minh, bỗng nhiên nhớ đến chuyện của Hà Thanh, vì thế lập tức nói với anh.

“Anh nhìn anh đi, quyền rũ như vậy, Hà Thanh kia vậy mà vì anh thậm chí còn không tiếc gì đến bắt cóc em.”

Cô cũng không hẳn là ghen, chỉ đơn giản là muốn trêu chọc anh, đầu ngón tay màu xanh nhạt gõ nhẹ lên bờ ngực cứng rắn của người đàn ông kia.

Lúc này, Phạm Nhật Minh nắm lấy cái tay đang không ngừng nghịch ngợm trên ngực mình, cười nói: “Cô ta cũng không hẳn là vì anh mà mới bắt cóc em.”

“Vậy còn có thể vì cái gì nữa?”

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy kỳ lạ hỏi.

Vì thế, Phạm Nhật Minh nhanh chóng giải thích cho cô hiểu: “Hà Thanh biết anh bị ông nội đá ra khỏi trụ sở chính của tập đoàn nhà họ Phạm, hiện giờ cô ta rất nóng lòng muốn trèo lên với lấy đứa con của Phạm Thành chính là cái cây Phạm Hoàng Anh kia. Từ đầu tới cuối cô ta cũng không hẳn là quá thích anh, rốt cuộc cũng chỉ vì yêu thích cái danh phận bà chủ của nhà họ Phạm mà thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK