Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 858

Sau khi bị hắn ăn đậu hũ quá mức, vành mắt cô cũng ửng hồng vừa đánh vừa mắng anh, người đàn ông mới chịu buông cô ra, cắn nhẹ lên vành tai của cô, giọng nói của anh cũng trở nên khàn đục và quyến rũ vì dục vọng.

“Em chỉ cần biết đến sức quyến rũ của anh mà thôi, không cho phép em nghĩ đến người đàn ông khác.”

“…”

Sau khi Phạm Nhật Minh thu xếp xong công việc của công ty ở đây, anh đưa Nguyễn Khánh Linh trở lại Hải Phòng.

Địa điểm đính hôn của Phạm Hoàng Anh và Hà Thanh được chọn tại khách sạn Shangri-La.

Phạm Thành trực tiếp thuê hết cả cái khách sạn này.

Sắp xếp hôn sự hai ngày, đối với tin tức đột ngột xảy ra này, hắn cũng miễn cưỡng tiếp thu được, dù sao cũng là con trai của mình muốn cưới một người vợ, con trai hắn ngày thường ăn chơi trác táng, không chừng cưới vợ về có thể quản thúc nó, làm cho nó yên phận.

Lễ đính hôn sắp bắt đầu, cô dâu và chú rể đã đến rồi, về cơ bản tất cả các vị khách quý đã lần lượt đến.

Ông cụ nhà họ Phạm cũng đã sớm ngồi vào vị trí chủ tọa, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng rơi vào hai chiếc ghế trống cách đó không xa.

Ông ít nhiều cũng có chút lo lắng.

Sao thằng nhóc Nhật Minh đó chưa đưa vợ tới nữa? Đến bằng máy bay cũng nhanh mà phải không? Sao mà mất nhiều thời gian quá vậy?

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh đã trên đường đến khách sạn.

Người phụ nữ đỏ mặt dựa vào vòng tay của người đàn ông, nghịch cúc áo vest của anh, nhỏ giọng than phiền: “Đều là tại anh, chúng ta đi qua thì muộn mất rồi.”

Trên thực tế, họ đã đến Hải Phòng và ở lại khách sạn vào đêm qua.

Sáng nay lúc Nguyễn Khánh Linh vừa mới thay xong bộ lễ phục thì nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông tối lại, cô đương nhiên biết ý định của anh, cho dù cô đã nhiều lần cảnh cáo anh là không được làm mấy chuyện không đứng dắn đó.

Phạm Nhật Minh hứa thì hay, nhưng… cuối cùng thì họ vẫn đến muộn.

Phạm Nhật Minh đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô nàng, vẻ mặt lười biếng mà cao quý lạnh lùng, giọng điệu rất nhẹ, nhưng lại có phần ngang nhiên hống hách, “Có anh ở đây, em còn sợ cái gì?”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh rời khỏi vòng tay của anh ngồi dậy, cô nhăn mặt nghiêm nghị nói: “Không sợ gì cả, nhưng chúng ta đến trễ tiệc đính hôn của người khác là vô lễ.”

Đúng lúc này, tài xế lái xe phía trước nghe được cô chủ nói với cậu chủ như vậy.

Không khỏi lau mồ hôi sợ thay cho cô chủ, cô ấy… cô ấy vậy mà dám nói là cậu chủ vô lễ? Còn dám dạy cậu chủ?

Tài xế là người làm cũ trong nhà họ Phạm nên không hiểu tình cảm giữa Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh, chỉ biết Phạm Nhật Minh trước nay tính tình khó chịu mưa nắng thất thường được mệnh danh là một cậu chủ “hung ác”.

Không ngờ, những gì cậu chủ “hung ác” nói tiếp theo thực sự khiến miệng của người lái xe sắp rớt ra luôn…

Phạm Nhật Minh cười, ôn nhu nói: “Được rồi, anh biết, lần sau anh sẽ chú ý.”

Cái này, cái này… là cậu Sở hắn ta biết sao?

Người lái xe đầy kinh ngạc, cuối cùng đưa hai người đến cửa khách sạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK