Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 583

Nếu hiện tại Phạm Nhật Minh đã lật lá bài này lên, khẳng định không phải là không có nguyên do.

Phạm Thành có linh cảm đứa cháu này của ông ta, chẳng mấy chốc sẽ có hành động…

Trong lòng Phạm Thành vang lên còi báo động lớn, ông ta biết, mình không thể ngồi chờ chết, nếu không cuối cùng sẽ chỉ bị Phạm Nhật Minh ăn đến ngay cả cặn cũng không còn.

Ông ta mau chóng đứng lên rời khỏi phòng làm việc rồi lái xe về nhà cũ của nhà họ Phạm.

Lúc này ông cụ Phạm ở trong nhà, ông ta đang tìm quản gia đánh cờ.

Sau khi Phạm Thành bước vào phòng khách, mặc dù trong lòng ông ta sốt ruột, nhưng ông ta cũng không quấy rầy ông cụ đánh cờ mà yên tĩnh ngồi xuống ghế sa lon ở phòng khách. Đúng lúc để ông ta suy nghĩ một chút, đợi lát nữa nói thế nào với ông cụ Phạm mới phải.

Hoàn tất ván cờ, tất nhiên là ông cụ Phạm thắng.

Ông ta cười ha hả hai tiếng rồi vỗ vai Quản gia nói: “Ông Mạnh, ông đi theo tôi lâu như vậy mà kỹ năng đánh cờ vẫn không hề tiến bộ…”

Ông Mạnh cũng cười đến rất bất đắc dĩ trả lời: “Ông chủ, là ông quá mạnh mẽ…”

“Đúng vậy đó bố, là kỹ năng đánh cờ của bố quá cao siêu, bố còn muốn lôi kéo quản gia Mạnh đánh cờ, không phải làm khó người ta sao?”

Lúc này ông cụ Phạm mới phát hiện Phạm Thành tới rồi.

Trông thấy con trai sang đây thăm mình, tất nhiên ông ta rất vui mừng, ông ta vẫy tay với Phạm Thành cười nói: “Thành đến rồi à! Đúng lúc, đến đây, con qua đây đánh với bố ván tiếp theo đi.”

Nhưng Phạm Thành cười từ chối: “Bố, lần này con đến là có chuyện muốn nói với bố, lần sau rồi hẳn đánh cờ.”

Ông cụ Phạm cũng không kiên trì hỏi: “Chuyện gì?”

Lúc này Phạm Thành mở TV ở phòng khách lên, bật đến kênh Phạm Nhật Minh đang nhận phỏng vấn trực tiếp.

“Đây là… Nhật Minh hả?”

Ông cụ Phạm trông thấy gương mặt kia trên màn hình, ông ta ngạc nhiên lên tiếng hỏi.

Phạm Thành gật đầu: “Ừm.”

Chờ đến khi ông cụ Phạm xem hết video, Phạm Thành cẩn thận quan sát nét mặt của ông ta. Ông ta phát hiện trên mặt ông cụ Phạm toàn là vui mừng, hầu như không cảm thấy một chút tức giận.

Phạm Thành cảm thấy nghi ngờ.

Phạm Nhật Minh lừa bọn họ lâu như vậy, chẳng lẽ ông cụ Phạm không tức giận sao?

Kết quả một giây sau, ông ta chỉ nghe thấy ông cụ Phạm mở miệng cười nói: “Thằng nhãi ranh Nhật Minh này, nhìn lạnh như băng, bố còn lo lắng Khánh Linh sẽ bị nó bắt nạt. Ai biết thế mà nó lại bảo vệ vợ mình thế này, thật không hổ là cháu của bố.”

Ngay sau đó, nụ cười trên mặt ông cụ Phạm càng lớn thêm: “Nếu chiếu theo xu thế này, xem ra rất nhanh bố đã có thể ẵm chắt trai rồi, ha ha ha!”

“…”

Nghe vậy, Phạm Thành lập tức bị nghẹn lời, ông ta cũng không biết nên nói gì cho phải.

Ông ta cho rằng ông cụ nhìn thấy thứ này, trọng điểm không phải cuộc sống hôn nhân của vợ chồng bọn họ… Lần này Phạm Nhật Minh để lộ chuyện này, khó mà nói là ra oai phủ đầu hay là gì khác, ông già này sống hơn nửa đời người, làm sao còn suy nghĩ nông cạn như vậy…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK