Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246

“Đừng đụng vào nó, đây là mèo của Khánh Linh.”

Phạm Nhật Minh nhẹ nhàng nói, nhưng nếu nghe kỹ vẫn có thể nhận ra trong giọng nói của anh có hơi không thích và mất kiên nhẫn.

Nhưng mà Khả Như lại xem nhẹ nó.

Đối với thái độ che chở của Phạm Nhật Minh, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy thoải mái. Sự không vui vì hành vi coi thường cô và đe dọa Gỗ Mun mới vừa rồi của Khả Như cũng chợt biến mất.

Cô thuận theo lời của Phạm Nhật Minh mà gật đầu, sau đó che chở cho Gỗ Mun, lạnh lùng nhìn Khả Như, nói: “Cô Khả Như, cô không được phép động vào con mèo của tôi. Cô làm nó sợ đấy.”

Nghe thấy lời nói của Nguyễn Khánh Linh, Khả Như đột nhiên tức giận, nụ cười trên mặt cũng biến mất, đang định mắng cô là cái thứ gì, thế nhưng đột nhiên cô ta thoáng nhìn thấy Phạm Nhật Minh đang nhìn mình, ý cảnh cáo hiện lên rất rõ trong ánh mắt ấy.

Cô ta nhịn không được nhìn hai người trước mặt này. Trong tay cô đang ôm một con mèo đen và một con mèo trắng, đồng thời vẫn luôn che chở cho con mèo nhỏ màu đen kia, làm như cô ta là người xấu vừa làm ra tội ác tày trời gì vậy, cô ta cảm thấy lòng tự trọng của mình bị đả kích nghiêm trọng.

Đúng lúc này, con chó cô ta đang ôm không biết đã nhìn thấy gì, bắt đầu sủa loạn, liên tục muốn thoát ra khỏi dây xích của Khả Như, điều này khiến cô ta cảm thấy khó chịu.

“Phiền chết đi mất! Mày cứ sủa cái gì đấy?”

Khả Như cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung, cô ta không kìm chế được nữa, quát thẳng vào mặt con chó Pomeranian kia.

Chó Pomeranian dường như có thể hiểu được lời của cô ta nên càng sủa dữ dội hơn.

Giọng nói của họ rất lớn, khiến người ta có cảm giác mấy bà thím đang cãi nhau trong chợ.

Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh đều cảm thấy phiền, họ nhìn nhau, sau đó đứng dậy, ôm con mèo rời đi.

Ở nơi vắng vẻ hẻo lánh này, thoáng chốc chỉ còn lại Khả Như và con chó không ngừng sủa loạn kia.

Khi nghe thấy tiếng ồn ào ở bên này, những người trong bệnh viện đều nháo nhào nhìn về chỗ cô ta đang đứng. Khuôn mặt họ đều không hẹn mà hiện ra vẻ căm ghét, hiển nhiên là chán ghét con người và con chó không có chút tố chất nào ở nơi công cộng này.

Khả Như thấy thế thì càng tức giận hơn.

Cô ta vừa dùng dây xích thô lỗ kéo mạnh con chó, vừa lớn tiếng chửi mắng nó vài câu, lúc này con chó mới ngừng kêu.

Lúc này, cô ta mới nhìn bóng lưng bất phàm và nổi bật của Phạm Nhật Minh, cũng như sự bá đạo mà cũng vô cùng cưng chiều của anh khi đối xử với Nguyễn Khánh Linh, mỗi cử động của anh đều có thể dễ dàng lay động trái tim của Khả Như.

Kể từ đó, cô ta càng quyết tâm theo đuổi Phạm Nhật Minh hơn.

Nhưng mà Khả Như không biết làm thế nào để lấy được trái tim của anh ta, dựa vào tình hình hiện tại, Phạm Nhật Minh đã bị người phụ nữ Nguyễn Khánh Linh này mê hoặc rồi, cho dù cô ta có chủ động thế nào đi chăng nữa, người đàn ông đó cũng sẽ không động lòng. Trong lúc nhất thời, cô ta cũng chưa nghĩ ra cách gì.

Vậy nên cô ta đành phải lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho nhóm chị em của mình, giải thích tình hình một chút, sau đó hỏi ý kiến của các cô ấy.

Trong số các chị em của Khả Như, có một người tên là Hạ Nhi có mối quan hệ rất tốt với Hà Thanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK