Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1663

Vả lại, Nguyễn Khánh Linh không quen gần gũi với một người xa lạ như vậy, cô rất muốn người phụ nữ này buông tay ra.

Nhưng dường như cô ta không hề trông thấy sự phản đối ở trên mặt cô, không quan tâm lôi kéo cô, còn nói: “Tổng giám đốc Linh, tôi xin lỗi cô về chuyện vừa rồi, là do tôi lo lắng quá mức rồi.”

“Cô có chỗ không biết. Tổng giám đốc của chúng tôi yêu cầu phải nộp ảnh bìa của số kỳ này trong tuần này. Trước mắt chỉ thấy còn lại chưa đến bốn ngày, ngay cả một tấm hình mà chúng tôi cũng chưa có. Nhưng nếu chúng tôi muốn sử dụng chỗ này thì phải đặt chỗ trước vài tháng. Thật sự là không đủ thời gian cho việc đặt chỗ trước, cho nên sự việc hôm nay mới diễn ra như thế. Cô là một người rộng lượng cho nên cô có thể sắp xếp một chút hay không?”

Người phụ nữ kia nói một tràng, cuối cùng Nguyễn Khánh Linh cũng nghe thấy điểm mấu chốt trong câu nói cuối.

Cô hỏi: “Sắp xếp thế nào?”

Người phụ nữ cười nói: “Cô nhìn xem chỗ này lớn như vậy. Tôi trông thấy lều của mọi người dựng ở đây, vậy chúng tôi sẽ chuyển sang chỗ khác. Tóm lại, chúng tôi sẽ không quấy rầy đến buổi chụp ảnh của các cô, thế nào?”

Nói thật, nhìn thái độ xông đến vừa rồi của đám người đó thì Nguyễn Khánh Linh cũng không muốn làm người tốt.

Cô muốn từ chối.

Nhưng khi Nguyễn Khánh Linh vừa mở miệng, trông thấy khuôn mặt của người phụ nữ ở bên cạnh, cô sửa lại miệng. Cuối cùng, cô vẫn gật đầu nói: “Được rồi. Chỉ cần cô không quấy rầy chúng tôi thì các người có thể ở lại đây.”

Cô có thể khẳng định rằng dựa trên tính cách của người phụ nữ này thì cô tuyệt đối không thể từ chối được.

Ngược lại, buổi chụp ảnh hôm nay bị trì hoãn bởi vì sự dây dưa của cô.

Cho nên, cô vẫn đồng ý.

Nhận được sự đồng ý từ Nguyễn Khánh Linh, trong nháy mắt người phụ nữ kia càng cười vui vẻ hơn, tiếp tục khen ngợi Nguyễn Khánh Linh thêm vài câu nữa. Lúc này, cô ta mới chịu buông cô ra.

Nguyễn Khánh Linh được tự do nên cũng không muốn lại tiếp tục dây dưa với đám người này, cô xoat người đi về phòng chụp ảnh của các nhân viên DR.

Nhưng sau khi cô xoay người lại, người phụ nữ vốn vẫn còn đang cười lại lập tức thu hồi nụ cười, trên mặt lóe lên sự nham hiểm.

Qua một màn vừa rồi, nhóm người của Nguyễn Khánh Linh lại quay về trường quay thêm một lần nữa.

Mà những nhân viên Dasha ở bên kia cũng tìm một địa điểm thích hợp để chuẩn bị. Ngay từ đầu, Nguyễn Khánh Linh đã còn có chút đề phòng bọn họ ở bên kia. Tuy nhiên, sau khi bận rộn vì công việc thì cô cũng không còn sức lực để cảnh giác bọn họ nữa.

Địa điểm chụp ảnh tiếp theo được đổi thành ở trên cây cầu gãy.

Những nhân viên ba chân bốn cẳng di chuyển xung quanh giá đỡ máy ảnh để dựng khu chụp ảnh.

Nguyễn Khánh Linh đã để nhóm trợ lý đi hỗ trợ, còn cô thì đang đứng bên cạnh cái hồ để thưởng thức phong cảnh ở đây.

Lúc này, có một bóng người len lén chạy đến bên dưới một cây cổ thụ, mượn cành cây to cao để che giấu thân người

Một lát sau, cô ta nhanh chóng tiếp cận Nguyễn Khánh Linh, bước đến phía sau người phụ nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK