Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 851

Tình trạng này kéo dài vài ngày, Phạm Nhật Minh bị lạnh nhạt lâu như vậy, tâm trạng của anh càng ngày càng phiền muộn.

Trưa hôm nay, lúc hai người ăn cơm, Nguyễn Khánh Linh phát hiện ra tâm trạng phiền muộn của người đàn ông, thế là cô chủ động dựa vào ngực anh, người đàn ông cũng nhanh chóng ôm lấy cô, nhưng môi của anh vẫn mím chặt, giọng như đang nói: “Anh tức giận.”

Nguyễn Khánh Linh đưa tay ra, chạm vào quay hàm người đàn ông, bộ dạng vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.

Cô hỏi, “Anh lại tức giận rồi à?”

Đương nhiên Phạm Nhật Minh không thừa nhận, anh mím môi không nói, thậm chí cũng không nhìn người phụ nữ trong lòng.

Nguyễn Khánh Linh không nhận được đáp án, cô cũng không nhụt chí, cố ý tiến dần, hôn vào cằm người đàn ông, ngồi hẳn vào lòng anh, tay nhỏ nắm lấy khuôn mặt người đàn ông, vô cùng nghiêm túc mà nhìn vào mắt anh, hỏi, “Phạm Nhật Minh, rốt cuộc anh bị sao vậy?”

Nhưng mà, Phạm Nhật Minh lại không chớp mắt, cũng không nhìn vào ánh mắt của người phụ nữ.

Anh tiếp tục trầm mặc, lờ đi Nguyễn Khánh Linh.

Người phụ nữ không được đáp lại, càng gây loạn trong lòng anh, cô quệt miệng, không ngừng giở trò, phá cho anh ngứa ngáy, muốn để anh để ý đến mình.

Nhưng mà, cho dù là làm như thế nào, Phạm Nhật Minh vẫn luôn thờ ơ không nhúc nhích.

Trên thực tế, ngoài mặt người đàn ông thì không hề lay động không hề quan tâm.

Anh cũng rất dày vò.

Cô nhóc nằm trong lòng, giống như là một con mèo nhỏ, chạy loạn trong lòng anh, làm cho tim anh ngứa ngáy, nhưng mà bây giờ anh không thể để cho cô hấp dẫn, thực sự là rất khó chịu.

“Phạm Nhật Minh! Anh mà không để ý em nữa, em sẽ tức giận đấy?”

Nguyễn Khánh Linh bị lơ đi rất laia, cuối cùng cũng tức giận.

Cô còn buồn bực mà chọc chọc vào vai người đàn ông, bộ dạng hung thần ác sát.

Nghe vậy, cuối cùng Phạm Nhật Minh cũng động đậy, anh khẽ nhìn cô một cái, vẫn tiếp tục không nói gì.

“…”

Nguyễn Khánh Linh giận rồi, lớn tiếng mà hừ một tiếng, sau đó bò xuống người anh.

Không để ý cô thì không để ý cô, cô lên tầng viết sách tiếp thì không được sao?

Thật là…

Ngay lúc Nguyễn Khánh Linh bò xuống, đột nhiên Phạm Nhật Minh liền động đậy, ôm lấy thắt lưng của cô, lại ôm chặt lấy cô, đặt ngồi lên trên đùi mình, sau đó vòng tay ôm cố.

Âm thanh của Phạm Nhật Minh truyền đến từ trên đầu người phụ nữ.

“Sao nào? Cảm giác bị người khác hắt hủi.”

Nguyễn Khánh Linh không hiểu, cô nhíu mày hỏi, “Rất không thích, sao tự dưng anh lại làm thế?”

Lúc này, người đàn ông lại rất kiên nhẫn, vén lại mấy cây tóc của cô đang xòa ra, chậm rãi nói: “Cảm giác mấy ngày nay của anh chính là cảm giác của em bây giờ.”

“Gì cơ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK