Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 331

Dù sao thì tình cảm của hai người khi đó cũng đã đủ để bước vào hôn nhân rồi, chỉ là về sau Thẩm Lăng lựa chọn chia tay, cho nên Lăng Huyền mới thất vọng ra nước ngoài du học.

Cho dù là đến hiện tại thì Nguyễn Khánh Linh cũng không thể chắc chắn được tình cảm Lăng Huyền dành cho Thẩm Lăng cuối cùng có vơi dần theo thời gian hay không. Hay là trải qua bao năm, tình cảm đó lại càng mãnh liệt hơn, chỉ là bị chôn sâu ở một góc nào đó trong trái tim cô ấy.

Mà lần này, sự xuất hiện của Thẩm Lăng và sự chủ động tấn công của anh ta đã khiến tình cảm mà Lăng Huyền chôn sâu trong đáy tim cũng sắp trỗi dậy, cuối cùng lại không thể kiểm soát được.

Nguyễn Khánh Linh không dám nghĩ tiếp nữa, cô rất lo lắng cho Lăng Huyền.Bèn hỏi: “Lăng Huyền, nếu Thẩm Lăng ly hôn thì sao? Cậu sẽ làm thế nào? Ở bên anh ta, hay là hai người cứ chia tay như thế?”

Lúc Lăng Huyền nghe được nửa vế sau của Nguyễn Khánh Linh, cô ấy không khỏi nhói lòng, trong đầu đột nhiên có hơi hỗn loạn.

“Tớ không biết.”

Giọng của Lăng Huyền rất nhẹ, yếu ớt đến mức khó nghe thấy được, cũng hoàn toàn không giống với vẻ tùy tiện thường ngày của cô ấy.

Giống như chỉ cần là chuyện có liên quan đến Thẩm Lăng thì Lăng Huyền sẽ không còn là Lăng Huyền nữa, mà trở thành một cô gái nào đó mà đến cả Nguyễn Khánh Linh cũng không hiểu được.

Cô ấy thực sự không biết, không biết mình nên làm thế nào mới tốt.Mặc dù lý trí của Lăng Huyền nói với cô ấy rằng không thể tiếp tục có bất cứ quan hệ nào với Thẩm Lăng nữa, nhưng chỉ cần cô ấy nhìn thấy anh ta, nghe thấy giọng nói của anh ta.

Cô ấy biết trái tim của mình vẫn sẽ loạn nhịp vì anh ta.

Cho dù, có thể trong mắt người ngoài, những chuyện hiện tại mà Thẩm Lăng làm cho Lăng Huyền sẽ chỉ là hình tượng của một tên cặn bã, thế nhưng Lăng Huyền lại không hề có cảm giác đó.

Quả thực cô ấy bối rối, nhưng đồng thời trong lòng lại xuất hiện sự phấn khích mà mấy năm nay chưa từng xuất hiện, cảm giác như lúc còn trẻ ở bên cạnh anh ta vậy.

Tất nhiên Lăng Huyền sẽ không nói những điều này cho Nguyễn Khánh Linh biết, cô ấy cũng sẽ không nói cho bất kỳ ai.

Nguyễn Khánh Linh nhìn cô ấy hồi lâu, thấy cô ấy ngẩn người thì cũng không nói gì thêm nữa, cô đến ngồi bên cạnh giường của Lăng Huyền, nắm lấy cổ tay cô ấy nói: “Không sao đâu Lăng Huyền.”

Thực ra, cũng không phải Nguyễn Khánh Linh hoàn toàn không thể hiểu được tâm trạng của Lăng Huyền.

Dù sao cũng là người đã từng yêu sâu đậm.

Thế nhưng, hai cô gái trong phòng đều không nhận ra, lúc này có một bóng dáng cao lớn đang đứng ở cửa, nghe cuộc nói chuyện của bọn họ không sót một chữ nào.

Lúc Trần Hữu Nghị thấy Lăng Huyền không chắc chắn trả lời, anh nhắm mắt một lát, rồi lại mở ra, đẩy cửa bước vào.

Nhìn thấy Trần Hữu Nghị tới, Nguyễn Khánh Linh có chút  ngạc nhiên, cô không ngờ người đàn ông này lại chủ động tìm tới phòng bệnh của Lăng Huyền

Lúc này, cô vừa buông tay Lăng Huyền ra, một giây sau, Trần Hữu Nghị liền đặt một chiếc máy NS vào tay Lăng Huyền, sau đó chào hỏi với Nguyễn Khánh Linh.

“Anh làm gì vậy ?”

Lăng Huyền thấy anh bước vào,  không mấy vui vẻ hỏi.

Cô còn nhớ rõ hôm qua người đàn ông này đã đến ép cô ăn cháo, còn lên giọng châm biếm nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK