Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 192

Chú Hùng trố mắt nhìn, hóa ra là cô chủ!

Phạm Nhật Minh vô thức lấy chăn bông quấn lấy Nguyễn Khánh Linh, sau đó nói với chú Hùng: “Không sao, chú có thể ra ngoài.”

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh đương nhiên là đã tỉnh, nhìn thấy chú Hùng, cô đột nhiên nhớ tới mình đang ở trong vòng tay của Phạm Nhật Minh! Khuôn mặt cô bỗng nhiên đỏ bừng.

Đương nhiên, chú Hùng cũng nhìn thấy hai má ửng đỏ của cô chủ, chú ấyvội vàng ra ngoài, vừa nói vừa lùi về phía sau: “À! Tôi đi ra ngoài ngay! Hai người tiếp tục đi!”

Chẳng mấy chốc, chú Hùng đã đi ra khỏi phòng.

Nhưng Nguyễn Khánh Linh không hề thấy mặt mình bớt nóng, cô thật sự đã ngủ trong vòng tay anh cả đêm sao?

Cô ngước mắt lên, liền bắt gặp ánh mắt tươi cười của anh, anh nói: “Không ngờ cô lại chủ động như vậy?”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh vừa xấu hổ vừa tức giận, cô tức giận nói: “Rõ ràng là tối hôm qua anh…”

Cô định nói rằng vì anh ôm cô không chịu buông, nhưng cô xấu hổ không dám nói ra nên đỏ mặt không biết làm sao.

Nhìn thấy vậy, Phạm Nhật Minh cảm thấy cô càng ngày càng đáng yêu, nhất là lúc này mới tỉnh lại, ánh mắt còn mơ màng, mặt đỏ bừng, thật ra lúc đó trông cô đáng yêu hơn bình thường nhiều.

Nụ cười trong mắt Phạm Nhật Minh sâu hơn.

Tuy nhiên, Nguyễn Khánh Linh đã nhìn thấy ánh mắt đó, với cô ánh mắt dó có ý nghĩa sâu xa hơn.

Cô càng cảm thấy xấu hơn vì cho rằng Phạm Nhật Minh cười mình vì nghĩ rằng đêm qua cô đã tự chạy vào giường của anh.

Nhưng, rõ ràng đêm qua anh ôm cô không chịu buông, vậy mà giờ khi tỉnh rượu anh quên hết chuyện xảy ra, cứ làm như cô là người lợi dụng anh trong lúc anh say rượu vậy.

Nguyễn Khánh Linh càng nghĩ càng khó chịu, nhưng không biết nên giải thích thế nào với anh, cô chỉ biết vùng ra khỏi tay anh rồi chạy ra khỏi phòng.

Nhìn thấy cô vội vàng chạy ra ngoài, Phạm Nhật Minh đột nhiên cảm thấy trêu chọc cô như vậy có phải hơi quá đáng không?

Ở nhà họ Hà những ngày này.

Hà Thanh Văn tranh thủ cuối tuần về nhà mẹ hỏi chuyện nợ nần.

Tống Lan Hương không ở nhà khi cô ta mở cửa đi vào, Hà Thanh liền ngồi trên sô pha, chờ bà ta trở về.

Cô ta đến vào buổi sáng, nhưng mãi đến chiều Tống Lan Hương vẫn chưa về, điện thoại của bà ta cũng không liên lạc được.

Hà Thanh bắt đầu lo lắng, sau khi cúp điện thoại lần nữa, cô ta vội vàng đứng dậy khỏi ghế sô pha, xoay người vào phòng khách.

Cô ta nghĩ mẹ mình sẽ về sớm, nhưng ai biết được, mẹ cô ta vẫn chưa về.

Chẳng lẽ … những kẻ đòi nợ kia đã bắt mẹ cô ta đi rồi?

Tim Hà Thanh đập rất nhanh, cô ta cảm thấy mình nên đi báo cảnh sát, nhưng vừa cầm túi đi ra ngoài thì thấy Tống Lan Hương.

Bà ta trang điểm nhẹ nhàng, mặc một chiếc váy trong bộ sưu tập mùa thu mới nhất của Chanel, trông như một làn gió xuân.

Đột nhiên, Hà Thanh đưa ánh mắt nhìn chiếc túi đeo vai của bà ta, cô ta cẩn thận nhìn chiếc túi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK