Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1670

Trong lòng của cô ta dường như đang bị kim đâm, cực kỳ khó chịu.

Chỉ có điều, nghĩ đến nguyên nhân bởi vì người dưới trướng cô ta khiến người khác phải nằm trên giường bệnh nên Lãnh Nhược Giai ít nhiều cũng có chút áy náy, chỉ có thể trang bị vẻ gượng cười ở trên mặt mà bước về phía bọn họ.

Nguyễn Khánh Linh âm thầm nhéo Phạm Nhật Minh ra hiệu cho anh buông bản thân ra.

Ai ngờ người đàn ông tỏ ra như không có chuyện gì, trông thấy Lãnh Nhược Giai tiến vào mà cũng chẳng buông cô ra.

Nguyễn Khánh Linh có phần ngượng ngùng. Mặc dù Lãnh Nhược Giai là tình địch của cô, nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ khi Phạm Nhật Minh ôm cô như vậy.

“Cô không sao chứ?”

Lãnh Nhược Giai mở miệng có chút khó khăn.

Trông thấy đôi trai tài gái sắc ở trước mặt, dĩ nhiên cô ta chính là một người ngoài ở trước mặt bọn họ. Sự việc ở cổng bữa tiệc tối lần trước cũng vậy, trong mắt Phạm Nhật Minh cho đến bây giờ cũng chưa bao giờ có chỗ cho một ai khác ngoại trừ Nguyễn Khánh Linh.

“Nhờ phúc của cô Lãnh, cô ấy gặp nạn cũng sẽ không chết.”

Lời nói của Phạm Nhật Minh cắt ngang những câu ban đầu vốn định nói của Nguyễn Khánh Linh.

Việc nghe thấy giọng điệu không ngừng châm chọc của người đàn ông này khiến cô không khỏi giật mình nhìn về phía anh, chỉ cảm thấy hôm nay Phạm Nhật Minh không giống như thường ngày.

Ngày thường, mặc dù tính cách của anh kiêu ngạo và không thích trò chuyện với ai, nhưng anh cũng được nuôi dạy rất tốt. Cho dù đối xử với cấp dưới hay phụ nữ thì anh vẫn duy trì được trạng thái lịch sự, nhã nhặn nhưng cũng kèm theo sự xa cách.

Như những câu nói mỉa mai vừa rồi của anh, hơn nữa còn nói với một người phụ nữ khiến Nguyễn Khánh Linh cảm thấy bất ngờ.

Nhưng cô cũng không nhiều lời vì Nguyễn Khánh Linh biết khi Phạm Nhật Minh nói như vậy thì chắc chắn là anh có lý do, chứ không phải là vô duyên vô cớ như vậy.

Việc bây giờ cô phải làm chính là quan sát cuộc đối thoại và sắc mặt của cả hai người.

Quả nhiên, sau khi Lãnh Nhược Giai nghe Phạm Nhật Minh nói thì sắc mặt của cô ta trở nên tái nhợt.

Không biết có phải Nguyễn Khánh Linh gặp ảo giác hay không mà cô luôn cảm thấy rằng kể từ khi xuất hiện thì trạng thái của Lãnh Nhược Giai không còn được như lúc trước.

Lúc trước, bất kể lúc nào khi xuất hiện trước mắt mình thì cô ta nhất định phải tỏ ra kiêu ngạo, tự tin giống như một con công kiêu ngạo ở trên cao. Nhưng hôm nay, cô ta lại cư xử có chút… gượng ép.

Đã mất đi vẻ hào nhoáng và quyến rũ trước kia. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Tôi đến đây để xin lỗi chuyện đã xảy ra hôm nay thay cho cấp dưới của tôi. Là do sơ suất của tôi nên mong tổng giám đốc Minh có thể giơ cao đánh khẽ, tha cho cô ấy một lần.”

Lãnh Nhược Giai cười khổ.

Nhưng Phạm Nhật Minh lại bất mãn đối với thái độ xin lỗi của cô ta.

Nếu không phải anh xuất hiện kịp thời thì trong tình huống lúc đó nếu không có người đến cứu Khánh Linh thì có lẽ người phụ nữ và đứa con của anh hiện giờ đang ở quỷ môn quan. Vậy mà cô ta cũng chỉ nói một câu xin lỗi nhẹ nhàng như vậy thôi hay sao? Và muốn bỏ qua chuyện này như thế sao?

Trong nháy mắt, giọng điệu hùng hổ dọa người của người đàn ông: “Cô Lãnh, những câu nói này của cô thật sự là làm khó tôi.”

“Các người suýt chút nữa thì đã hại chết người phụ nữ mà tôi yêu dấu, còn có đứa con của chúng tôi nữa. Liệu rằng những lời nói không quan trọng này của cô có thể đổi lấy mạng người hay sao?”

“Tôi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK