Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 494

Phạm Nhật Minh không ngờ phản ứng của cô lại dễ thương như vậy nên anh cúi đầu cười thành tiếng.

“Ôm chặt anh thì sẽ không sao cả.”

Anh vừa mở miệng nhắc nhở thì cô đã nghe lời mà ôm chặt cánh tay của anh ngay tức khắc. Nhưng chẳng mấy chốc mà Phạm Nhật Minh đã không thể cười được nữa.

Nguyễn Khánh Linh thực sự không bơi một chút nào, suốt quá trình cơ thể cô cứ áp sát lên người anh đến nỗi mà anh có thể cảm nhận được từng đường cong mềm mại trên cơ thể cô một cách rõ ràng.

Đây là một hình thức giày vò, hành hạ đối với một người đàn ông khỏe mạnh và tràn đầy tinh lực.

Nhưng Nguyễn Khánh Linh vẫn không nhận ra điều gì cả, anh cứ tách cô ra một chút là cô lại dán vào người anh rất nhanh, hoàn toàn không cho anh cơ hội để bình tĩnh lại.

Thế là khi Nguyễn Khánh Linh lại áp sát thêm lần nữa thì Phạm Nhật Minh đành phải cố gắng đè nén dục vọng trong cơ thể lại, hơi trầm mặt rồi hạ thấp giọng mà nói: “Em đừng áp sát vào nữa, anh kéo eo em là được, không có chuyện gì xảy ra đâu.”

Nguyễn Khánh Linh nhìn vẻ mặt bình tĩnh nhưng lại xen chút không vừa lòng của Phạm Nhật Minh thì còn tự tưởng rằng vì bản thân ngu ngốc nên mới chọc anh giận, thế nên bây giờ dù đúng là cô rất sợ nước nhưng cũng không dám ôm lấy anh nữa và chẳng còn cách nào khác ngoài việc để anh ôm eo mình.

Thực ra sức lực của đàn ông rất lớn nhưng vì không có chỗ để bám tay vào nên Nguyễn Khánh Linh vẫn cảm thấy không yên tâm. Cô đành phải khua loạn tay trong nước để thực hiện âm mưu của mình.

“Đừng căng thẳng quá, tay em phải đưa như thế này này.” Cuối cùng, Phạm Nhật Minh không nhìn nổi động tác của cô nữa nên mở miệng hướng dẫn.

Anh đưa Nguyễn Khánh Linh tới bên cạnh hồ bơi để cô có thể bám vào tay vịn tráng men của hồ bơi.

Sau đó anh nắm cánh tay cô rồi hướng dẫn cô tư thế khua tay, nhưng anh vừa thu tay về thì Nguyễn Khánh Linh lại bắt đầu vung tay chân loạn xạ ở trong nước, bộ dạng của cô trông vừa ngu ngốc vừa buồn cười.

Anh rất hiếm khi kiên nhẫn với một người phụ nữ như vậy. Thêm cả, không hiểu vì sao mà Nguyễn Khánh Linh lại không có năng khiếu bơi lội như vậy trong khi cô cực kỳ thích chơi dưới nước…

“Không đúng rồi, tay em phải để như thế này.”

Phạm Nhật Minh sửa lại tư thế cho cô một lần nữa nhưng Nguyễn Khánh Linh nhụt chí rồi. Cô leo dọc theo tường rồi ra khỏi bể bơi một cách dứt khoát. Sau khi ngồi yên vị trên bậc thang, cô nhìn người đàn ông đang ngâm mình dưới nước rồi mím môi mà thở dài: “Xem ra em không có năng khiếu bơi lội đâu, thôi bỏ đi…”

Nhìn dáng vẻ mất mát, lạc lõng của cô gái nhỏ này thì vẻ mặt của Phạm Nhật Minh trở nên trầm lặng.

Một lát sau, anh quyết định đưa cô ra giữa bể bơi chơi để cô không cảm thấy buồn chán nữa.

“Nào, lại đây, anh đưa em ra giữa bể.” Phạm Nhật Minh lên tiếng.

Nghe anh nói thế thì ánh mắt của Nguyễn Khánh Linh sáng rực lên nhưng cô lại sợ Phạm Nhật Minh chê cô đần, thế nên cô hỏi lại bằng giọng cẩn thận: “Không phải mới vừa nãy anh còn thấy em phiền nên mới để em tự tìm hiểu sao?”

Nghe cô nói thế thì Phạm Nhật Minh bị chọc cười.

“Anh chê em phiền lúc nào?”

“Thì vừa nãy đó, lúc ở giữa hồ, anh… Lúc đó vẻ mặt của anh không được tốt lắm, anh còn lôi em về để em tự học, đó không phải là đang chê em phiền thì là cái gì?” Nguyễn Khánh Linh nói bằng giọng hùng hồn.

Phạm Nhật Minh dở khóc dở cười, vừa rồi cô dán chặt lên người anh như thế thì người đàn ông bình thường nào mà chịu nổi đây? Chẳng nhẽ anh lại còn giải thích mấy chuyện này cho cô nghe nữa hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK