Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 558

Thấy Phạm Nhật Minh không có ý tứ cần thiết phải lên tiếng, Nguyễn Khánh Linh càng cảm thấy tức giận, cô đưa tay ra kéo chốt khóa của cửa lớn, sau đó lại bị chú Hùng ngăn cản lại.

“Mợ chủ, dù có chuyện gì thì cũng đều có thể nói chuyện, thương lượng được, cô đừng kích động như vậy…”

“Chú Hùng, chú đừng cản cháu, cháu muốn bỏ nhà ra đi!”

Nguyễn Khánh Linh nhìn thẳng vào chú Hùng, nhưng thực ra thì, lời này của cô là muốn nói cho Phạm Nhật Minh nghe.

Người đàn ông này vậy mà lại lừa mình, nhưng mà bây giờ vẫn còn tiếp tục bày ra dáng vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng, thái độ tỏ ra giống như là không hề làm sai bất cứ chuyện gì, không hề có tính tự giác.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy chuyện này rất gay gắt, nhất định là cô sẽ không thể lại lần nữa cho qua một cách dễ dàng như vậy được, nhất định phải cho người đàn ông kia một chút dạy dỗ mới được!

Ai ngờ, Nguyễn Khánh Linh vừa mới dứt lời, giọng nói của Phạm Nhật Minh lại đã nhanh chóng nối tiếp vang lên, vẫn như cũ không nghe ra được vui buồn hờn giận: “Chú Hùng, không cần phải cản cô ấy, để cho cô ấy đi.”

“Anh…”

Nguyễn Khánh Linh dùng sức trợn mắt nhìn Phạm Nhật Minh một cái, sau đó vô cùng tức giận nói: “Đi thì đi!”

Hừ, chắc chắn rằng Phạm Nhật Minh đang cho rằng là, sau khi cô rời khỏi anh thì cũng chưa chắc sẽ có chỗ đi, đồng nghĩa rằng, khả năng cô dám bỏ nhà ra đi là rất nhỏ, nhưng đáng tiếc, đó là một ý nghĩ hão huyền!

Lần này Nguyễn Khánh Linh cô nhất định phải cho Phạm Nhật Minh anh biết tay một chút mới hả giận được!

Vì vậy, dưới con mắt quấn quít lại phức tạp của chú Hùng, Nguyễn Khánh Linh ngẩng cao đầu, ưỡn thẳng ngực mà mở cửa đi ra, nói muốn bỏ nhà ra đi, nhưng mà lại không hề mang theo một chút hành lý nào.

“Cậu chủ… Trễ như vậy rồi mà mợ chủ còn đi ra ngoài, sẽ có nguy hiểm…”

Huống chi, vẻ ngoài của mợ chủ còn dễ nhìn đến như vậy…

Chú Hùng cảm thấy vô cùng lo lắng, nhưng mà, khi ông nhìn thấy được, ngay sau đó Phạm Nhật Minh cũng đi theo Nguyễn Khánh Linh ra khỏi cửa, ông mới an tâm lại không ít.

Ông cũng biết, chắc chắn cậu chủ sẽ không yên tâm để cho mợ chủ đi ra ngoài một mình như vậy.

Nguyễn Khánh Linh vừa đi ra khỏi cửa thì lập tức gọi một chiếc xe đến, ở trên xe, cô gọi điện thoại cho Lăng Huyền, chỉ nói với cô ấy rằng, hai ngày này cô phải đến chỗ của cô ấy ở nhờ, còn cặn kẽ như thế nào thì cô sống chết cũng không chịu nói.

Nguyễn Khánh Linh bị tức đến mức hồ đồ đầu óc, cho nên không hề chú ý tới, cách đó không xa, phía sau chiếc xe taxi, đang có một chiếc Bentley màu đen vẫn luôn không ngừng đi theo.

Đó là xe của Phạm Nhật Minh.

Thật ra thì lúc này, trong lòng của Phạm Nhật Minh cũng đang rất rối loạn.

Trong khoảng thời gian gần đây, vì để xử lý mâu thuẫn giữa anh và Nguyễn Khánh Linh mà Phạm Nhật Minh cũng đã cảm thấy rất đau đầu.

Phạm Nhật Minh muốn tỉnh táo, giống như khi xử lý chuyện công vào lúc bình thường vậy, nhưng mà thường thường càng như vậy, đến cuối cùng chuyện lại sẽ càng trở nên tệ hại.

Bây giờ, Nguyễn Khánh Linh phát hiện ra chân tướng sự tình, còn đang cảm thấy rất bực bội, nếu như cô muốn bỏ nhà ra đi, vậy thì việc anh ngăn cản sẽ chỉ càng khiến cho cô tức giận hơn, cho nên dứt khoát để cho cô rời đi trước, còn cụ thể ra sao, đợi qua thêm hai ngày nữa, sau khi cô bớt giận rồi lại nói tiếp.

Nguyễn Khánh Linh xuống xe ở trước cửa nhà trọ của Lăng Huyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK