Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1701

Sau khi người đàn ông ngồi xuống, đôi chân thon dài vắt chéo một chỗ, trên tay anh cầm một chiếc máy tính bảng, trên đó là những đường cong phức tạp khác nhau.

Đó là báo cáo tài chính ngày hôm nay của công ty

Rõ ràng, số tiền bị mất do khủng hoảng một thời gian trước đã quay trở lại cổ phiếu trong những ngày qua, và có xu hướng mờ nhạt hơn so với trước đây.

Phạm Nhật Minh nhìn thấy đường cong thẳng tắp đi lên, không khỏi suy nghĩ sâu xa

Anh vốn cũng chuẩn bị ra tay đáp lễ Lãnh Hàn Vũ, kết quả đối phương lại thu tay trước, lại thêm anh mới huy động được tài nguyên nước ngoài, thế cục tự nhiên nhanh chóng chuyển nguy thành an.

Có điều, trong này đương nhiên còn có công lao của tập đoàn nhà họ Nguyễn.

Người đàn ông không khỏi nhớ được vừa rồi Nguyễn Khánh Linh nhắc nhở anh về ước định, anh nở nụ cười, khuôn mặt góc cạnh cũng trở nên mềm mại hơn.

Tối hôm qua sau khi về nhà, cô nhóc này đột nhiên chủ động ôm anh, làm cho anh có chút thụ sủng nhược kinh.

Sau đó cô liền chớp chớp đôi mắt hỏi: “Chồng à, em có thể đưa ra một yêu cầu nho nhỏ được không?”

Đối với tâm tư của cô Phạm Nhật Minh luôn biết rõ trong lòng nhưng cũng nguyện chiều theo ý cô.

Anh liền gật đầu.

Sau đó liền nghe được cô nhóc kia hưng trí bừng bừng nói: “Về sau, nếu buổi tối anh có thời gian rảnh có thể đi dạo trong với em trong hoa viên một chút được không?”

Anh vẫn còn nhớ đêm qua, người phụ nữ này với đôi mắt mềm mại, gò má trắng nõn, ánh mắt trong veo, sáng ngời, trong nháy mắt tức phá vỡ phòng tuyến trong lòng anh.

Loại chuyện có thể gia tăng tình cảm vợ chồng này.

Phạm Nhật Minh đương nhiên đáp ứng ngay.

Anh vốn tưởng rằng những lời nói tối hôm qua chỉ là do cô nhất thời hứng khởi nhắc tới, không ngờ vừa rồi cô lại nói ra, Phạm Nhật Minh vô cùng kinh ngạc nhưng trong lòng cũng có chút vui mừng, vì thế lát nữa anh muốn hoàn thành công việc nhanh để về nhà sớm một chút.

Khoảng chừng hơn hai mươi phút, Phạm Nhật Minh đến công ty.

Anh vừa mới đi đến cửa văn phòng, trợ lý đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy Phạm Nhật Minh, anh ta xoay người lại nói: “”Tổng giám đốc Phạm, anh đã tới.”

“Ừ.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Phạm Nhật Minh thản nhiên đáp, anh đang chuẩn bị đẩy cửa ra.

Trợ lý bên cạnh lại đột nhiên lên tiếng: “Tổng giám đốc Phạm, bên trong có người đang chờ anh.”

Anh dừng tay lại, nâng mắt nhìn về phía trợ lý: “Ai?”

Ai có thể bất lịch sự, chưa có sự cho phép đã vào văn phòng của anh, người đó là ai?

Lúc này sắc mặt của trợ lý có chút khó xử, anh ta ngập ngừng nói: “Người đó nói, anh đi vào sẽ biết.”

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh nhíu mày, nhưng nhể tình buổi sáng cô nhóc kia làm cho anh vui vẻ, anh cũng không có so đo nữa, sau khi gật đầu anh liền đẩy cửa đi vào.

Chỉ thấy trước cửa sổ lớn sát đất đối diện với cửa đặt một chiếc ghế da xoay, trên ghế đã có người ngồi.

Trên mặt Phạm Nhật Minh cũng không lộ ra cảm xúc gì, tiến vào văn phòng liền chớp đưa mắt nhìn xung quay, đột nhiên tầm mắt anh dừng lại trên chén trà gốm sứ trên bàn trà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK