Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1762

Cũng không biết vì ghen hay vì tức, Lãnh Hàn Vũ lại không muốn để Lãnh Nhược Giai ở lại đây thêm một giây nào nữa.

Giọng anh ta lạnh đến mức có thể đông cứng thành băng, ném vào Lãnh Nhược Giai ba chữ: “Đi theo anh!”

Ngay lập tức, người đàn ông quay lưng bỏ đi.

Lãnh Nhược Giai rất không hài lòng với thái độ của Lãnh Hàn Vũ, rõ ràng là anh ta làm chuyện sai lầm, nên cô ta mới là người đến chỉ trích anh ta đấy, có hiểu không? Sao lại hành đồng như thể cô ta đã làm sai chuyện gì vậy, thật là…

Mặc dù rất tức giận, nhưng nhìn thấy dáng vẻ vừa rồi của Lãnh Hàn Vũ, cô ta cũng có phần hoảng sợ. Chưng mà cô ta cố chấp cho rằng mình không làm gì sai, thay đổi bộ dạng co rúm sợ hãi từ nãy đến giờ, ngẩng đầu ưỡn ngực theo sát anh ta, hai người đi vào một phòng riêng.

Bóng tối bên trong và bên ngoài phòng bao rất khác nhau.

Lãnh Nhược Giai vừa nhìn liền thấy một người phụ nữ đang ngồi đó, cô ta có làn da trắng, mũi cao, nét mặt sắc sảo và đôi mắt to đến lạ thường, con ngươi có màu xanh lục, nhưng màu tóc lại là màu đen, hơi xoăn nhẹ mềm mại xõa ngang eo.

Dáng người của người phụ nữ kia rất đẹp, thêm vào đó, chiếc váy trên người càng làm nổi lên đường cong của cô ta.

Không thể không thừa nhận, người phụ nữ này quả thật rất xinh đẹp.

Chủ yếu là vẻ ngoài lai nhiều dòng máu đã tô điểm cho cô ta, trông cô ta ngồi đó như một con búp bê tinh xảo.

Nếu đổi lại là ngày thường Lãnh Nhược Giai đều tỉ mỉ chải chuốt ăn mặc thì cô ta sẽ không để người phụ nữ này vào mắt, nhưng bây giờ cô ta lại ăn mặc lôi thôi, quần áo chỉ mới khô được một nửa, mái tóc ướt sũng dính bết lên người, nhìn có chút chật vật.

Đứng trước mặt cô ta, không hiểu sao Lãnh Nhược Giai lại cảm thấy mình thấp hơn một bậc.

Không đời nào! Có thua cũng không thể thua khí thế, Lãnh Nhược Giai thờ ơ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ, bước vài bước đến trước mặt cô ta, nắm lấy cánh tay cô ta hỏi: “Là cô dụ dỗ anh trai tôi à?”

Tốc độ di chuyển của cô ta nhanh đến mức khiến Lãnh Hàn Vũ không kịp cản cô lại.

Monica nhìn thấy Lãnh Nhược Giai đột nhiên xuất hiện, lại thấy cô ta khí thế hùng hổ vẻ mặt hung hăng, trên mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, như là nai con đang lo lắng, ánh mắt vô lực ngây ngô nhìn về phía Lãnh Hàn Vũ.

“Hàn Vũ, cứu em…” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Monica vừa nói xong, Lãnh Hàn Vũ liền đi đến cạnh hai người họ, anh ta nhìn Lãnh Nhược Giai, vẻ mặt vốn đang lạnh lùng lại trầm xuống một chút, lúc này đôi mắt đen của anh ta thật sự bùng lên ngọn lửa.

Tuy nhien, lý do khiến Lãnh Hàn Vũ tức giận là dáng vẻ của Lãnh Nhược Giai lúc này.

Vừa rồi ở bên ngoài anh ta chưa kịp nhìn rõ cô ta, nhưng bây giờ nhờ ánh sáng trong phòng, cuối cùng anh ta cũng có thể nhìn rõ.

Tóc hơi ẩm chưa khô, quần áo cũng vậy, mặc dù đang mặc áo khoác nhưng vẫn dính chặt lên người cô ta, để thông khí, Lãnh Nhược Giai còn mở áo khoác ra, lộ ra chiếc đai nhỏ màu đen bên trong, đang bao bọc lấy một dáng người tuyệt đẹp.

Nghĩ đến vừa rồi cô ta đi trên đường đã bị rất nhiều người đàn ông nhìn thấy, lửa giận trong lòng Lãnh Hàn Vũ càng ngày càng lớn.

“Sao em lại ăn mặc thế này?”

Lãnh Nhược Giai không ngờ rằng câu đầu tiên Lãnh Hàn Vũ nói ra lại là chất vấn mình.

Cô ấy liền sửng sốt, tức giận nói: “Chuyện này anh không cần quan tâm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK