Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 354

“Tình cảm giữa hai chúng ta đã kết thúc, tôi mong muốn anh sớm ngày tìm được hạnh phúc.”

Lúc gửi tin nhắn xong, cô cảm giác cả người nhẹ nhõm, cầm máy ném lên giường, đi sắp xếp hành lý.

Bất kể là lấy lại được chiếc vòng tay đã mất hay là Thẩm Lăng một lần nữa quay đầu lại, tất cả việc xảy ra trong quá khứ cũng không thể cứ như vậy biến mất, Lăng Huyền không muốn chính mình bị kẹt không thoát ra được khỏi ký ức, sở dĩ lúc này đây, cô đã dự định buông tay.

Hơn nữa lúc cô nhìn thấy vợ của Thẩm Lăng cũng cảm thấy cô ấy vừa ôn nhu lại vừa yếu đuối, nếu như hiện tại Thẩm Lăng bởi vì cô, mà chia tay vợ của mình, trong lòng cô cũng áy náy.

Dù rằng không phải cô giật dây Thẩm Lăng ly hôn, thế nhưng cô cũng là một trong những nguyên do dẫn đến việc ly hôn của hai người họ.

Ly hôn đối với Thẩm Lăng bây giờ mà nói, thật sự là quá tổn thất.

Công việc ổn định anh ấy rất vất vả có được bị mất, nỗ lực khổ cực nhiều năm như vậy lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Lăng Huyền cũng cảm thấy không đáng giá thay anh, cũng hiểu được Thẩm Lăng không cần phải vì cô mà buông bỏ tất cả những gì mấy năm nay gây dựng.

Trong trung tâm thương mại, Nguyễn Khánh Linh cũng không biết rất nhiều chuyện đã xảy ra với bạn tốt của mình.

Sau khi cô cúp điện thoại, còn đang cảm thấy vui mừng vì sự mập mờ và ăn ý nảy sinh giữa Lăng Huyền và Trần Hữu Nghị.

Cuối cùng thì cô nhóc kia cũng nghĩ thoáng một chút, không hề sượng mặt treo trên thân cây Thẩm Lăng nữa.

Nguyễn Khánh Linh nhìn đồng hồ, nghĩ còn sớm, trở lại cũng không có chuyện gì, cho nên lại thuận tiện đi dạo một chút.

Lúc cô đi ngang qua một cửa hàng quần áo nam, cô có chút động tâm. Nhớ tới sáng sớm, Phạm Nhật Minh ghét bỏ cô không ra mặt, vậy cô mua cho anh một món quà bày tỏ tâm ý là được chứ gì.

Chỉ là, khi Nguyễn Khánh Linh đi vào cửa hàng quần áo nam, lại nhận ra mình không hiểu rõ về quần áo nam, cảm thấy mỗi một bộ tây trang đều giống nhau, mức độ giá cả cũng không đồng đều, cô tạm thời thực sự không biết nên chọn bộ nào.

Lúc này, chị gái ở cửa hàng đi tới, cười hỏi cô: “Cô đang chọn món quà cho bạn trai sao?”

Lúc nghe thấy ba chữ bạn trai, Nguyễn Khánh Linh không khỏi đỏ mặt. Cô lắc đầu, sau đó có chút mất tự nhiên nói rằng: “Là chồng tôi.”

Chị gái nhìn khuôn mặt tươi cười ửng đỏ của Nguyễn Khánh Linh, hiểu ý cười, cô ấy bày tỏ đã hiểu, sau đó hỏi: “Cô biết bình thường anh ấy mặc size bao nhiêu không?”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh sửng sốt, cô thực sự nói không nên lời.

Hay là bây giờ hỏi Phạm Nhật Minh?

Thế nhưng suy nghĩ này vừa hiện lên, lại bị cô bác bỏ ngay lập tức.

Không nên không nên, quan hệ của hai người hình như còn chưa tới mức khiến cô mua cho anh mấy loại quần áo và đồ dùng hàng ngày như này. Hay là mua thứ khác bày tỏ một chút tâm ý đi.

Vì vậy, Nguyễn Khánh Linh áy náy nhìn chị gái cửa hàng, nói rằng: “Thật xin lỗi, tôi nghĩ tôi vẫn nên mua cái khác.”

Chị gái ở cửa hàng hiểu người như vậy, làm sao lại không nhìn ra tâm tư của Nguyễn Khánh Linh.

Tám phần mười cô gái này hay xấu hổ, hơn nữa nhìn cô trẻ tuổi, xinh đẹp như vậy, chắc là mới vừa tân hôn không lâu, sẽ cảm thấy thẹn thùng.

Vì vậy, chị gái ở cửa hàng dẫn Nguyễn Khánh Linh tới một tủ kính phía trước, cô ấy nói rằng: “Thưa cô, cô cũng có thể thử xem măng sét cài áo sơ mi ở bên này, những mẫu này đều là kiểu mới năm nay, vô cùng được hoan nghênh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK