Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 544

Nguyễn Khánh Linh vốn là muốn tranh luận với anh một phen, nhưng sau khi thấy nửa thân trên trần truồng cả anh thì nhanh chóng quay mặt, cô cảm thấy gò má của mình như sắp bị thiêu cháy.

Người đàn ông này… sao lại luôn giở trò lưu mạnh đến vậy?

“Anh mau mặc quần áo vào đi! Em… em muốn ngủ!”

Nguyễn Khánh Linh lắp ba lắp bắp, nhưng lại giả vờ bình tĩnh, thật sự rất quyến rũ và đáng yêu.

Phạm Nhật Minh cười khẽ, sau đó mặc áo ngủ rồi chui vào chăn của Nguyễn Khánh Linh.

Trên người cô thơm mùi sữa, trong chăn cũng vậy.

Phạm Nhật Minh vừa vào chăn đã không nhịn được mà ôm lấy cô, đầu chôn vào cần cổ của cô, hít một hơi thật dài.

“Anh… anh buông ra…”

Nguyễn Khánh Linh sợ hãi trước động tác bất thình lình của người đàn ông này, cô ngơ ngác không dám cử động, nhưng cô cảm thấy hành động đó thật xấu hổ còn có vượt quá giới hạn.

Nhưng Phạm Nhật Minh không có ý buông tay.

Anh chỉ ngẩng đầu ra khỏi cổ cô, tròng mắt đen nhìn cô, trong mắt anh có một cảm giác sâu sắc mà cô không hiểu được.

“Cô nhóc không có lương tâm.”

Phạm Nhật Minh mắng cô một câu.

Nguyễn Khánh Linh nghe vậy cũng bối rối, không biết tại sao anh lại mắng mình không có lương tâm, nhưng khoảng cách giữa hai người bây giờ gần như vậy, đầu óc cô cũng không thể suy nghĩ như bình thường, huống chi là phản ứng bình thường với lời nói của anh.

Phạm Nhật Minh nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của người phụ nữ này, trong lòng dấy lên một tia dục vọng.

Người con gái mềm mại đang nằm trong ngực, nếu là trước đây, Phạm Nhật Minh còn chưa xác định được thời điểm, có lẽ anh còn chịu đựng.

Nhưng đã qua hai ngày, Phạm Nhật Minh đã nhận ra tâm tư của mình, anh biết vị trí của người phụ nữ này ở đâu trong lòng mình, cho nên tâm trạng lúc này của anh cũng khác hẳn.

Cả người anh từ trên xuống dưới, thậm chỉ từng tế bào của anh đều muốn cô.

Thật ra Phạm Nhật Minh cũng đã hành động.

Anh lại phủ kín đôi môi anh đào của người phụ nữ, nhưng lần này lại không dịu dàng như lúc nãy, động tác của anh có chút khẩn trương.

Nguyễn Khánh Linh bị anh hôn đến mức hơi thở không còn ổn, cô vô thức phối hợp theo động tác của anh.

Thấy cô đang theo mình, động tác của Phạm Nhật Minh ngày càng trở nên táo tợn.

Anh hôn lên xương quai xanh của cô, bàn tay cũng dần trượt đến đáy váy của cô…

Lúc này Nguyễn Khánh Linh bị anh trêu chọc đến chóng mặt, không biết tiếp theo hai người sẽ làm gì, chẳng qua là phối hợp một chút với động tác của người đàn ông.

Bỗng nhiên cô cảm thấy bên dưới có một luồng nhiệt truyền đến, một cảm giác quen thuộc.

Mặt Nguyễn Khánh Linh bỗng đỏ bừng như muốn chảy máu.

Trong nháy mắt, Nguyễn Khánh Linh cũng không biết mình lấy sức từ đâu, đẩy người đàn ông đang đè trên người mình ra.

Cô đỏ bừng mặt, nắm chăn, nhất thời không biết phải làm sao mới đúng.

Chuyện này thật sự quá xấu hổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK