Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1325

Cô biết tại sao Trung Huy lại bỗng nhiên nói một câu này.

Cô có thể thấy được rõ ràng lòng trung thành và luôn đi theo Phạm Nhật Minh của người đàn ông này.

Đoán chừng, anh ấy đang lo lắng là mình quan tâm quá nhiều đến Lê Tuấn, ngược lại coi nhẹ Phạm Nhật Minh, cho nên mới nói ra lời này.

Vừa nghĩ đến Phạm Nhật Minh, trái tim vốn đang khó chịu của Nguyễn Khánh Linh mới được an ủi một chút.

Sau khi Trung Huy rời đi, Nguyễn Khánh Linh vẫn còn đứng ở bên ngoài một lúc nữa.

Cô đang nghĩ tới chuyện của Lê Tuấn và Tống Ngọc. Cô cứ nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ mãi cũng không thể hiểu nổi tại sao hai người kia đang yên đang lành như thế lại ly hôn. Hơn thế, hai người họ còn lựa chọn ly hôn trong khi Tống Ngọc đang mang thai nữa.

Lúc trước Nguyễn Khánh Linh từng gặp Tống Ngọc ở đám cưới rồi, cô ấy cũng không phải là người thuộc dạng chua ngoa, thích làm gì thì làm gì cả, sao mọi chuyện lại thành ra như thế này chứ?

Nguyễn Khánh Linh rất muốn hỏi Phạm Nhật Minh nhưng rất nhanh cô đã từ bỏ cái suy nghĩ này của mình đi.

Hôm qua cô chỉ nhìn bóng lưng của Lê Tuấn nhiều hơn một chút thôi kết quả người đàn ông này đã xị mặt xuống không vui rồi.

Nếu như hôm nay cô lại hỏi về chuyện của Lê Tuấn thì chắc chắn anh lại cảm thấy khó chịu trong lòng cho mà xem.

Nguyễn Khánh Linh nhớ tới dáng vẻ trẻ con lúc ghen tuông của Phạm Nhật Minh cô lại không kiềm chế được mà bật cười thành tiếng.

Nhưng Nguyễn Khánh Linh nhớ tới những lời vừa nãy của Trung Huy thì trong lòng cô lại cảm thấy ấm áp và vui vẻ.

Tuy ngoài mặt Phạm Nhật Minh tỏ vẻ không ưa Lê Tuấn lắm nhưng những lúc anh ta xảy ra chuyện anh vẫn sẽ âm thầm giơ tay ra giúp đỡ.

Hơn nữa Nguyễn Khánh Linh biết sở dĩ Phạm Nhật Minh làm như vậy đều là vì anh trọng sĩ diện. Cô híp mắt cười tạo thành một đường cong như hình trăng khuyết, cô thở phào một cái, sau khi ổn định lại cảm xúc của mình thì nhấc chân đi vào trong biệt thự.

Thôi thì chuyện giữa Lê Tuấn và Tống Ngọc cứ để tự họ giải quyết với nhau đi.

Còn việc cô nên làm bây giờ chính là chăm sóc thật tốt cảm xúc của ông chúa hay ghen ở trong nhà.

Sau khi Trung Huy rời khỏi nhà họ Sở thì anh lái thẳng xe tới tòa nhà huấn luyện hôm qua.

Anh cũng không biết chắc có phải hôm nay Lâm Đỗ Nhã lại đến chỗ đó tập luyện hay không, nhưng anh vẫn không kiềm chế được mà lái xe tới đó.

Nhưng ngờ đâu đợi tới khi Trung Huy đi đến cửa phòng tập luyện thì lại trông thấy có hai người ở trong đó. Chính là Lâm Đỗ Nhã và huấn luyện viên ngày hôm qua.

Có thể là do tập luyện mệt rồi nên Lâm Đỗ Nhã đã cởi áo khoác ngoài ra, bên trong cô chỉ mặc độc một chiếc áo ba lỗ thôi.

Dáng người của cô rất đẹp, da dẻ cũng trắng nõn trắng nà.

So sánh với huấn luyện viên có làn da ngăm đen ở bên cạnh thì càng làm nổi bật vẻ xinh đẹp động lòng người của cô hơn.

Người phụ nữ buộc cao tóc lên, ngũ quan tinh tế, trông rất xinh đẹp.

Cô mỉm cười, nghiêng đầu nói gì đó với huấn luyện viên, Trung Huy nhìn chằm chằm từ đầu đến cuối không rời mắt. Nhưng anh lại cảm thấy tức giận và buồn bực vô cớ. Không biết hai người kia đang nói những gì thì đột nhiên người đàn ông kia lại chạm vào bả vai của Lâm Đỗ Nhã thế nhưng cô lại không để ý đến mà vẫn tiếp tục trò chuyện vui vẻ với anh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK